“Cũng được.” Trương Trụ gật đầu.
Phó thủ lĩnh không khỏi mỉm cười. Làm như vậy, tuyệt sẽ không có mấy lời bóng gió, nói Trần gia sợ hãi Trương gia gì đó.
Lão tổng quản được gọi lên, trong lòng vẫn còn thấp thỏm, không biết có phải mình đã làm sai chuyện gì rồi không?
Nhưng sau khi lão ta biết rõ ràng tình huống, lão ta nhất thời hoan hỉ.
Đây chính là cơ hội trời ban.
Hai người kia đúng là không may, rơi vào tay Trương gia. Chết đi, tốt nhất là chết cho rồi. Như vậy, hai khối nguyên thạch không phải là của lão ta hay sao?
Nghĩ đến đây, lão tổng quản vỗ ngực cam đoan, người tuyệt đối không thành vấn đề.
Cho dù có vấn đề, lão ta cũng sẽ vì hai khối nguyên thạch, tuyệt đối cũng sẽ đánh bạc với bộ xương khô của mình, tự mình chuyển hàng.
Sự việc đến đây xem như kết thúc.
Trương Trụ cáo từ, trong lòng cảm thấy nặng nề.
Mười ngày sau, hai người Phương Nguyên ban ngày chế tác, ban đêm tu luyện.
Thương đội đi qua dãy núi Tử U tiến vào dãy núi Phỉ Hầu.
Phương Nguyên biết, cách núi Tử U càng xa, thân phận của hắn càng bí mật, tất nhiên lại càng an toàn.
Mấy ngày qua, hắn đã tăng thêm nửa phần Ngạc lực, chỉ là cổ Cốt Thương chết đói rất nhiều. Nước suối sữa của hắn không đủ, chỉ có thể cung cấp cho những con Cổ trùng còn lại.
Phương Nguyên âm thầm đau lòng.
Mặc dù hắn không dùng được, nhưng có thể bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218058/quyen-1-chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.