Hai mắt Cường ca sáng ngời.
“Cái gì? Hai khối nguyên thạch?”
“Làm sao có thể, không bị ép giá sao?
“Vận may tốt vậy! Đến cùng là tên ngốc nào mua lại?”
Sấu Hầu cười một tiếng, ngữ khí mang theo sự xem thường và đố kị: “Còn có thể là ai. Chính là Trương gia tiểu thư, một phàm nhân, nhưng ai bảo nàng mệnh tốt, sinh trong gia đình tốt.”
“Mẹ tổ hắn, nhớ năm đó ta bí mật mang theo hàng lậu bị người ép giá thê thảm. Làm sao được may mắn như hai người này!” Cường ca đỏ mắt.
Hắn ta tiêp tục bất bình nói: “Ngày mai sẽ trừng trị hai người bọn họ, làm người mới, thế nào cũng phải hiếu kính thế hệ trước như chúng ta. Nếu bọn họ không hiểu quy củ, chung ta có lòng tốt chỉ bảo bọn họ.”
“Vâng, Cường ca.”
“Cường ca nói làm thế nào thì ta làm thế đó!”
“Cường ca anh minh thần võ!” Sấu Hầu nịnh nọt, lấy cái thìa múc nước canh nói: “Canh thịt được rồi, Cường ca, ngài nếm thử trước xem.”
Mùi thịt nức mũi, rất nhiều người đang nuốt nước miếng.
Cường ca liếm môi một cái, nhận cái thìa, thổi một hơi, đang định uống.
Bỗng nhiên, rèm lều bị người vén lên.
Phương Nguyên bước vào.
“Là ngươi!” Mọi người ngạc nhiên, chính chủ bị bọn họ tính toán ngửa ngày đã tới đây.
Điều này khiến cho bọn họ vừa có cảm giác luống cuống vừa kinh ngạc.
Sấu Hầu đứng dậy, cười thâm tràm nói: “Người mới, lúc này biết sợ sao? Muốn tới xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218055/quyen-1-chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.