Thương Tâm Từ nói: “Ngươi nói ngươi không quay vòng vốn được, nếu không mượn chút nguyên thạch cứu cấp thì người trong nhà sẽ chết đói. Ta cũng biết khả năng lớn là ngươi lừa ta. Thế nhưng mỗi lần ngươi nói ra, ta đã nghĩ vạn nhất lần này ngươi nói là thật thì sao? Nếu như ta không trả tiền trước, vậy thì sẽ có mấy sinh mệnh bị biến mất. Tuy khả năng này không lớn nhưng ta không muốn đánh cược.”
Sau khi Dạ Quân Tử nghe xong lời này, nước mắt lưng tròng, bị nhân cách mị lực của Thương Tâm Từ làm cho cảm động sâu sắc, hắn ta quỳ trên mặt đất.
Từ đó về sau, hắn ta cải ta quy chính, đi theo Thương Tâm Từ, một lòng trung thành, lập nhiều công lao.
Ánh mặt trời bị dẫy núi phía tây nuốt chửng, màn đêm dần dần buông xuống.
Đoàn người cũng dần vắng vẻ.
Cuối cùng, gia nô môn đều được nhận đồ ăn, chậm rãi tản đi.
“Được rồi. Ngày hôm nay chỉ như vậy. Ngày mai ta còn…” Nàng còn chưa nói xong, một bóng người đột nhiên đi tới trước mặt nàng.
Đây là gương mặt thế nào?
Không có lông mày, đều là vết bỏng, tóc cũng chỉ còn lại một ít, còn thiếu một bên tai. Không phải là Phương Nguyên thì là ai?
Lúc này Thương Tâm Từ kinh hãi, thậm chí nha hoàn phía sau còn kêu lên sợ hãi.
“Làm gì vậy?” Lão cổ sư khôi ngô phía sau lập tức hét lớn.
“Trương tiểu thư, xin ngươi thương xót, mua hàng của ta đi!” Phương Nguyên mặc kệ Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218054/quyen-1-chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.