Mọi người chậm rãi lui ra ngoài, trước khi đi đều nhìn chằm chằm hai người Phương Nguyên.
Nếu ánh mắt có thể giết người, Phương Nguyên đã sớm bị giết chết vô số lần. Nếu phẫn nộ có thể biến thành nước, hai người Phương Nguyên đã sớm bị nước nhấn chìm.
Mọi người rời khỏi sơn động, Phương Nguyên giao Bách Hoa và Bách Sinh cho Bạch Ngưng Băng đằng sau, sau đó đảo mắt nhìn chung quanh.
Núi Bạch Cốt không phải được làm bằng đất đá, mà là xương trắng. Sơn động này cũng giống như vậy, trắng lóa như tuyết. Đồng thời, vách động chung quanh đều là gai xương dài bén nhọn. Nếu nhìn thoáng qua, những gai xương này hoàn toàn không khác gì so với những chỗ khác trong sơn động, nhưng nếu quan sát cẩn thận, ngươi sẽ phát hiện gai xương có hình xoắn ốc giống như mũi thương.
Đây là cốt động xoắn ốc.
Cũng là lối vào truyền thừa của Hôi Cốt tài tử.
Tuy sơn động ở núi Bạch Cốt có nhiều, nhưng gai xương có hình xoắn ốc dày đặc như vậy chỉ có một sơn động này mà thôi.
Phương Nguyên tất nhiên chưa từng đến chỗ này. Nhưng kiếp trước hắn nghe rất nhiều lời đồn, còn được hai huynh muội Bách gia trại là Bách Hoa, Bách Sinh chứng thực.
“Trước tiến vào Cốt động, sau ngoài ý muốn phát hiện một gai xương có thể xoay. Đây chính là
cơ quan để mở cửa ra vào...”
Phương Nguyên nhớ lại, bắt đầu tìm kiếm cây gai xương đặc biệt kia.
Trong Cốt động có ngàn vạn gai xương, nhưng Bách Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218031/quyen-1-chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.