9.
Sau đó, tôi vừa gửi sơ yếu lý lịch tìm công việc mới, vừa giúp đỡ ở "Ngôi nhà của những vì sao".
Từ khi bắt đầu học đại học, tôi đã làm tình nguyện viên ở đây.
Những đứa trẻ ở đây đều giống tôi.
Không có cha mẹ, bị người nhà khác ghét bỏ, gần như chưa từng được quan tâm.
Cái khác chính là, gia cảnh bọn họ bần hàn.
Con cái nhà nghèo, đường có thể đi thật sự rất ít.
Cá chép vượt long môn, nói thì dễ nhưng được mấy người.
Nhưng cô Trần nói: "Đọc sách thay đổi vận mệnh, những lời này, không phải chỉ là nói thôi đâu."
Trong những năm qua, cô đã giúp đỡ hơn 100 trẻ em. Cung cấp cho bọn họ ăn mặc ở, đưa bọn họ đi đọc sách.
Cô ấy biết tôi mất việc, dứt khoát bảo tôi ở lại đây.
"Dù sao nhà của em cũng sắp hết hạn rồi, cứ ở chỗ này đi. Như vậy em cũng không cần bắt xe buýt sớm, cũng có thể dành nhiều thời gian cho bọn nhỏ."
"Từ nơi này đi bệnh viện cũng gần, sau này cậu đi thăm Tiểu Diệp cũng tiện. Bác sĩ nói sắp đến lượt em ấy, chờ em ấy làm phẫu thuật cấy ghép xong, chúng tôi cùng nhau đón em ấy trở về."
Tiểu Diệp cũng là một trong những đứa trẻ được cô Trần giúp đỡ.
Mỗi lần tôi đến bệnh viện, cơ bản là đi thăm ấy.
Em ấy là đứa thông minh nhất trong đám này. truyện teen hay
Tuy rằng nghèo, trong nhà còn có một ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-cau-chuyen-nao-hanh-ha-nguoi-ta-den-ua-gan-khong/3123209/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.