19.
Trương đạo sĩ hành tẩu giang hồ, quen biết nhiều kỳ nhân dị sĩ.
Anh ấy tìm cho tôi một trung y, tôi đề cử cho bà nội.
Dưới sự điều trị tỉ mỉ của Đông y, thân thể bà nội dần dần hồi phục.
Trong lúc này, tôi cố ý đem chuyện Trì Cận vô duyên vô cớ sa thải tôi tiết lộ cho bà.
Bà nội căm giận, "Thằng nhóc Trì gia kia khinh người quá đáng!"
"Nhưng mà bồi thường cũng rất nhiều, so với nhân viên bình thường tốt hơn không ít, đủ cho cháu tiêu xài một thời gian."
Bà nội nghe ra ngụ ý của tôi, hỏi tôi, "Con làm chức vị gì?"
"Chỉ là một tổ trưởng nhỏ thôi ạ, cháu mới vào công ty hơn hai năm, nếu cho cháu thêm chút thời gian, cháu khẳng định có thể làm tốt hơn. Đến lúc đó, Trì Cận nhất định không tuỳ tiện sa thải cháu. Đáng tiếc......"
Tôi giả vờ thở dài.
Nhà Trì thị nghiệp lớn, cạnh tranh kịch liệt cỡ nào bà cũng biết.
Tôi có thể trở thành tổ trưởng chỉ trong vòng 2 năm.
Bà ngoại nhìn tôi chằm chằm.
Thật lâu sau, ánh mắt bà hoài niệm, vuốt đầu tôi, nói: "Con và ba con thật giống nhau, đều ưu tú như vậy."
Bà chưa bao giờ tin tưởng tôi.
Trước kia tôi liều mạng thi đứng đầu, chờ mong bà có thể khen một câu.
Nhưng bà chỉ lướt qua phiếu điểm, nói với Thịnh Mẫn: "Tiểu Mẫn, cố thêm chút nữa nhé!"
Ngay cả buổi họp phụ huynh của tôi, bà cũng bảo thư ký đi thay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-cau-chuyen-nao-hanh-ha-nguoi-ta-den-ua-gan-khong/3123201/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.