Chương trước
Chương sau
Trong tiệm đồ cúng, tôi nhìn ông chủ đang loay hoay, nghiêm túc nhắc nhở: "Ông chủ, chú cẩn thận chút nha. Đừng làm ra mấy bé mèo bị dị tật gì đó đấy."

"Tiểu cô nương cháu yên tâm, tay nghề của chú tuyệt đối là truyền thừa 3 đời. Chú làm ăn uy tín lắm, mấy con mèo này tuyệt đối là thân thể khỏe mạnh", tôi gật gật đầu: "Vậy chú làm nhiều một chút, bạn trai cháu thích mấy thứ này lắm."

"Ok." Nói xong lại hất cằm ra hiệu cho tôi chú ý cái rương đặt bên cạnh, "Trong đây còn có là thức ăn cho mèo mới nhập khẩu về, vị gà rán, mèo con thích ăn lắm. Cháu muốn thử không?""

"À không cần đâu." Tôi xua xua tay, sau đó xoay người nhận điện thoại, "Alo, chị Lệ."

"Thanh Thanh, em lại chạy tới phòng phát sóng trực tiếp mắng người ta phỏng? Chị đã nói với em bao nhiêu lần rồi, em phải giữ hình tượng."

"Tên đạo sĩ thối kia chuyên đi lừa gạt, đáng bị mắng. Chị Lệ, chị yên tâm đi. Dù sao em mắng cũng mắng rồi, cứ thuận theo tự nhiên đi ạ!"

Sau khi cúp điện thoại, tôi tiếp tục nhìn chằm chằm ông chủ đang loay hoay cắt giấy.

Người khác đều dựa vào gương mặt xinh đẹp để trở thành minh tinh, còn tôi lại hot vì bị lừa đảo.

Khoảng thời gian trước, tôi bị lừa mất 3 triệu NDT nên được đăng lên kênh truyền hình tin tức quốc gia. Đăng một cái là hót hòn họt.

Trong video, MC giơ micro: "Bây giờ xin mời cô Hạ chia sẽ kinh nghiệm bị lừa mất mấy triệu của mình."

Tôi xấu hổ hắng giọng: "A,... chuyện là tôi tìm được một vị đạo sĩ trên mạng. Hắn nói hắn biết thuật chiêu hồn, có thể làm cho tôi gặp lại một người bạn đã qua đời, chi phí chưa đến ba triệu."

"Bây giờ tôi thật sự hối hận, hi vọng các bạn luôn tỉnh táo đừng như tôi."

Thời điểm video này được phát, bình luận bên dưới toàn bộ đều là "Ha ha ha".

"Con mẹ nó, Hạ cô nương! Hạ Thanh Thanh đây rồi!"

"Cười chết tôi rồi, chẳng trách hôm qua cô ấy còn livestream khuyên mọi người cẩn thận bọn lừa đảo."



"Kẻ lừa đảo Hạ cô nương là đồ đầu ch.ó."

Chăm chỉ diễn xuất để debut cũng không hot bằng trở thành nạn nhân của vụ lừa đảo này.

Từ sau khi bị lừa, tôi liền rút ra bài học xương máu và dùng thời gian rảnh rỗi để càn quét những kẻ lừa đảo trên mạng khác, quyết tâm trở thành người tiên phong tóm hết bọn lừa đảo này không cho bọn chúng tồn tại.

Mãi đến hôm qua, tôi vô tình lướt tới một phòng livestream đang giả thần giả quỷ.

Nam sinh mặc áo bào đạo sĩ màu đen, một tấm lụa màu đen che kín hai mắt, chỉ lộ ra sống mũi cao thẳng và đôi môi đỏ hồng.

Sau lưng hắn đen kịt một mảng, một đôi đồng nam đồng nữ bằng giấy đứng hai bên cùng rất nhiều bùa chú trông vô cùng quỷ dị.

Phía dưới bình luận đều đang kinh sợ gọi hắn một tiếng [Đại sư!].

Thấy hắn đang thân thiện đọc bình luận, tôi liền bấm vào yêu cầu nói chuyện trực tiếp bằng video, nhưng lại chỉ mở micro nói: "Đại sư, xin hỏi anh có tin vào nhân quả báo ứng không? Giả danh lừa bịp sẽ gặp báo ứng đó!"

Đạo sĩ áo đen nhướng mày: "Vậy cô có biết là ăn nói bừa bãi cũng sẽ gặp xui xẻo liên tục không?"

Vừa định oán lại hắn vài câu, đột nhiên bé mèo tôi nuôi nhảy phắt một cái khiến tôi giật nảy mình.

"Tiểu Hoa, con tránh ra", tôi vươn vừa định ôm nó, nó liền quay đầu bỏ chạy.

Sau khi quay đầu lại, tôi phát hiện camera đã được bật, khu bình luận cũng đang rất náo nhiệt.

[Tránh ra tránh ra, Hạ cô nương chuyên đi bắt kẻ lừa đảo tới rồi đây.]

[Tốt lắm, cuối cùng cũng có người tới bắt kẻ lừa đảo này.]

Tôi ngẩn tò te nhìn lượng truy cập đang tăng vọt. Tên đạo sĩ áo đen bên kia đột nhiên dịu giọng nói: "Nhìn bộ dáng cô nương lương thiện, thôi được, tôi có thể giúp cô hoàn thành một tâm nguyện."



Một bình luận nhịn không được châm chọc: [Lại còn thực hiện nguyện vọng nữa cơ? Xin hỏi đạo sĩ các hạ, đầu óc không bị vô nước đó chứ?]

[Cả ngày giả thần giả quỷ lừa bịp khắp nơi, đồ không có đạo đức.]

Bình luận càng lúc càng hăng, cũng có người lên tiếng phản bác.

[Cho dù bị lừa một lần cũng không thể tùy tiện công kích người khác khắp nơi như vậy chứ, không nghe người ta nói có kiêng có lành hay sao.]

[Lầu trên ơi, bọn lừa đảo thích những người như bạn lắm đấy.]

[Anh trai đạo sĩ đẹp trai quá đi, em tin anh không phải lừa đảo.]

[Em gái à, em tin hắn thật sao? Em thật sự muốn bỏ tiền ra mua 23.000 lá bùa của hắn sao? Em nghĩ kỹ chưa?]

Càng cùng càng có nhiều người tràn vào phòng phát sóng, tên đạo sĩ áo đen nhíu mày một lát rồi kết thúc livestream.

Đoạn livestream này sau đó được nhân viên phát triển nền tảng thêm mắm dặm muối cắt nối biên tập khiến cho tranh luận càng lúc càng gay gắt và một lần nữa lên hot search.

Có người ủng hộ, cũng có người chửi rủa, tóm lại mọi người đều đang tranh cãi.

Tôi rất nhanh cũng không quan tâm đến chuyện này nữa. Mặc dù tuyên truyền chống lừa đảo mạng cũng quan trọng, nhưng quan trọng hơn là, hôm nay tôi vẫn phải đốt "mèo" gửi cho bạn trai.

Tôi vỗ vỗ bao tải trong cốp xe: "Ông chủ, lần sau làm gấu trúc đi, cháu cảm thấy bạn trai cháu nhất định sẽ rất thích."

"Nhưng mà gấu trúc là động vật quý hiếm, dưới địa phủ cho nuôi sao?"

Ông chủ chần chừ hai giây: "Cháu suy nghĩ lại đi, tạm thời chú cũng không nghe nói dưới địa phủ có luật bảo vệ cho động vật quý hiếm."

"OK, vậy thôi cháu tạm thời lấy đống này mang đi trước ạ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.