Nghĩa trang Vĩnh An, nghĩa trang tốt nhất tại thành phố B.
Tôi cẩn thận lấy những con mèo giấy từ trong bao tải ra, cởi bỏ dây thun đang buộc chúng lại thành một bó rồi ngồi xuống trước bia mộ Lục Nghị.
"Lục Nghị, em tới rồi nè."
Tôi vừa nói chuyện vừa châm lửa.
"Gần đây em có yêu cầu ông chủ làm mấy bé mèo béo một chút, không phải anh thích mấy bé mập mập tròn tròn sao? A, còn có chó nữa, là Husky và Shiba á, đều siêu cấp đáng yêu. Lần sau em đốt cho anh một con gấu trúc nhé, sẽ không để anh cảm thấy chán đâu."
"Chán gì mà chán, anh rất bận đấy."
"A, đúng đúng, anh nên bận", tôi gật đầu liên tục, "Phải bận mới không có thời gian đi tìm bạn gái mới."
Chợt, tôi dừng lại: "Ai vừa nói chuyện?"
Tôi bình tĩnh nhìn lên bầu trời đêm, gió đột nhiên nổi lên, trước mắt một trận mơ hồ.
Thân ảnh cao gầy của Lục Nghị đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi mà không hề báo trước.
Mặt anh tái mét: "Hạ Thanh Thanh, anh vẫn còn nhiều lắm, em đừng đốt nữa. Nhờ em mà anh mở được cả quán cà phê mèo dưới đó rồi, còn là chuỗi cửa hàng nữa đó!."
Tôi mắt chữ A mồm chữ O: "Hả?"
Hắn thở dài, vung bàn tay thon dài trắng nõn lên dập tắt đống lửa bên cạnh.
"Thật đấy, xin em đừng đốt bọn nó gửi cho anh nữa, mỗi ngày xúc phân của bọn nó cũng đã khiến anh đau thắt lưng luôn rồi."
Tôi cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-cau-chuyen-ma-nao-rat-dang-yeu-khong/2888300/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.