Không ngờ vừa lơ đễnh tí là sếp tổng đã ở xa bên kiatrái đất, căn nhà rộng lớn rơi vào móng vuốt ma quỷ của mình, Đỗ Lôi Ty sungsướng lạ thường.
Đương nhiên vui thì vui, lời sếp tổng vẫn phải nghetheo, cô không muốn như lần trước bị bắt quả tang thê thảm như vậy.
Thế là sáng hôm sau, Đỗ Lôi Ty đã mặc chiếc đầm mà sếptổng tặng lần trước, sau đó xách túi hoa quả mà lão Dư đã chuẩn bị sẵn, đếnbệnh viện thăm lão phu nhân.
Đến phòng bệnh, bà lão thấy cháu dâu đến thăm thì khỏiphải nói là vui sướng thế nào, bà kéo tay Đỗ Lôi Ty hỏi thăm không ngớt.
“Ty Ty, ở nhà có quen không?” Bà lão quan tâm.
“Dạ quen!” Chỉ cần ngày nào sếp tổng cũng đi công tácthì cô nhất định sẽ càng quen hơn.
Bà lão gật đầu vẻ mừng rỡ, sau đó lại hỏi: “Đúng rồi,sao có một mình cháu đến? A Tuấn đâu?”
“Anh ấy đi công tác rồi ạ.”
Bà lão nghe thì có vẻ không vui: “Mới cưới mà sao đãđi công tác? Bỏ mình cháu ở nhà thì cô đơn lắm! Nó về thì bà nhất định sẽ dạydỗ nó!”
Đừng mà! Đỗ Lôi Ty cuống lên: “Bà ơi, bà đừng nói gìcả. Anh ấy có sự nghiệp riêng, sao cháu nỡ làm liên lụy anh ấy?” Nhìn kìa! Nóirất đường hoàng chính đáng, thực ra chỉ muốn sếp tổng đi công tác nhiều vào, cômới có thể muốn làm gì thì làm! Ở sếp tổng lâu rồi, quả nhiên cô cũng có tốchất đen tối lắm.
Bà lão nghe rất bùi tai nên tỏ ra rất vui: “Bà biếtcháu dâu nhà bà rất hiểu biết, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/205609/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.