Đỗ LôiTy đã đi khắp nơi không ngừng nghỉ để tìm việc làm.
Côngviệc mà cô tìm được đầu tiên là phóng viên của một tòa soạn báo nhỏ ở trongthành phố. Đó là nghề của cô, lại có thêm kinh nghiệm làm việc nên chủ biên kháhài lòng với hồ sơ của cô.
Có thểthấy là sắp được làm việc rồi, ngờ đâu chủ biên đại nhân bỗng cau mày.
“Cô Đỗđã kết hôn?”
Đỗ LôiTy sững người, nhớ lại lúc nãy điền hồ sơ cô đã ngần ngừ rất lâu giữa cột “đãkết hôn”, cuối cùng vẫn thực thà điền vào. Thế là cô gật đầu: “Vâng, tôi đã kếthôn rồi.”
“Vậyxin hỏi cô Đỗ đã có con chưa?”
ConĐỗLôi Ty lắc đầu.
Tổngbiên tập đại nhân càng cau mày: “Cũng tức là, cô Đỗ đã kết hôn nhưng chưa cócon, có phải không?”
Thì rangười đã kết hôn đi tìm việc còn phải trả lời câu hỏi này, Đỗ Lôi Ty đành gậtđầu, “Phải.”
Vừa nóixong, Tổng biên tập đại nhân đã biến sắc, vẻ mặt hờ hững: “Được, mời cô về đợitin.”
Đỗ LôiTy không phải chưa từng phỏng vấn xin việc, nghe câu đó, đa phần đã biết làkhông có hy vọng.
Thậtlà, lúc nãy còn tốt đẹp, sao phút chốc đã không cần cô nữa? Đỗ Lôi Ty rất buồnbực.
Càngkhiến cô buồn bực hơn là, mấy công việc cô tìm sau đó cũng hỏi cô câu hỏi tươngtự rồi từ chối cả.Cuối cùng, Đỗ Lôi Ty không nhịn nổi nữa, hỏi một nhân viêncông ty bên cạnh.
“Xinchào, cho tôi hỏi một chút, các công ty bây giờ đều quan tâm đến việc nhân viênđã kết hôn à?”
Nhânviên kia nhìn cô vẻ khinh thường: “Chúng tôi không quan tâm đã kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/205605/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.