Lúc Đỗ Lôi Ty tỉnh lại, đầu óc vẫn choáng váng.
Cô day day huyệt thái dương, tiếp đó nhắm mắt ngáp mộtcái rõ to, lúc mở mắt ra, miệng đang ngáp không khép lại nổ">Tại... Tạisao... sếp tổng lại ngủ cạnh cô?
Điều khiến Đỗ Lôi Ty kinh hoảng nhất là, anh lại khôngmặc quần áo, chỉ dùng một tấm thảm len mỏng đắp phần dưới, lộ ra cơ thể sănchắc khỏe mạnh, cho dù không phải lần đầu nhìn thấy, nhưng cô vẫn có cảm giácmáu tuôn trào ngược lên trên.
Sau khi chắc chắn mình không phải đang thấy xuân mộng.Đỗ Lôi Ty định thần lại, cố gắng nhớ lại mọi việc. Nghĩ và nghĩ, nghĩ vànghĩ...
Ưm! Nghĩ không ra >___
Sếp tổng nằm trên giường bỗng trở mình khiến tấm thảmlen đắp hờ hững trên người trượt xuống, lộ ra cả phần bụng dưới săn chắc.
Đùng...
Đầu Đỗ Lôi Ty nổ bùng, dịch thể nóng ấm tập trungtrong mũi, lúc nào cũng có thể phun ra.
Trong tình huống đó, đừng nói là chuyện hôm qua, màngay cả bản thân họ, mẹ tên gì, bố là nam hay nữ... Đỗ Lôi Ty đều quên hết. Chỉđờ đẫn nhìn chăm chú sắc xuân lồ lộ trước mắt, trái tim như có một bộ móng vuốtđang cào cào ngứa đến khó chịu.
Đỗ Lôi Ty không kìm được nữa đánh mất tâm trí, giơmóng vuốt tội lỗi ra, sờ một cái trên vòm ngực rắn chắc của sếp tổng.
Sau mấy giây sờ xong, cô bỗng có cảm giác bay bổngmuốn lên t
Trời xanh ơi, đất dày ơi, đậu hủ của sếp tổng quảnhiên rất thơm! Rất mềm! Rất ngon!
Lần đầu tiên ăn đậu hủ của sếp tổng, Đỗ Lôi Ty cực kỳhứng chí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-can-lay-chong-khong/1276541/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.