Bạch Đốc đẩy cửa ra, ý cười trên mặt lập tức đông cứng lại. Cố Cách ngồi quay lưng về phía cửa nên Bạch Đốc chỉ nhìn thấy người đàn ông cậu ghét nhất đang ôm lấy Cố Cách, đã vậy vẻ mặt còn vô cùng đau khổ.
Bạch Đốc căn bản chưa kịp nghĩ nhiều, thân thể đã có phản ứng. Cậu một tay kéo người kia từ trên người Cố Cách ra, thừa dịp hắn còn lảo đảo chưa hiểu chuyện gì liền đạp một cước ngã vào góc tường.
Cậu vừa muốn quay đầu chất vấn Cố Cách đang làm cái gì vậy, lại bị sắc mặt Cố Cách dọa sợ đến á khẩu, phẫn nộ cái gì đều bị ném lên chín tầng mây.
Cậu nắm chặt tay Cố Cách, lại phát hiện nhiệt độ trong tay lạnh lẽo đến thấu xương.
“Cố Cách, Cố Cách anh làm sao vậy? Anh đừng làm em sợ.” Bạch Đốc lay gọi một lúc, Cố Cách mới chậm rãi phục hồi tinh thần.
Ánh mắt của Cố Cách dần có tiêu cự, hắn nhìn biểu tình nôn nóng của Bạch Đốc, sau đó chậm rãi vươn tay kéo cậu vào trong lòng. Bạch Đốc mạnh mẽ ôm chặt lấy hắn, kề bên tai Cố Cách nhẹ giọng an ủi.
“Không có việc gì, không có việc gì, Cố Cách không có việc gì.”
Cậu chưa từng thấy Cố Cách như vậy, giống như cái xác không hồn, hoàn toàn không có sức sống. Nếu không phải hắn đang đứng, Bạch Đốc còn tưởng rằng đó là một khối thi thể cực kỳ giống Cố Cách.
Du Khô thở nặng nhọc, ngồi tựa vào sát tường. Hắn nhếch môi cười tự giễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-cach-bach-doc-cua-anh-bi-roi-roi/2285515/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.