Edit: Mạn Già La
Kiều Ngộ An không lập tức rời đi, đơn phương thỏa thuận với Thời Niên xong thì sau đó đứng dậy đi vào phòng bếp, Thời Niên lẳng lặng ngồi trong phòng khách, không biết đang suy nghĩ gì, cho đến khi nghe tiếng xào nấu trong bếp hắn mới sực tỉnh nhận thấy có gì đó sai sai, đứng dậy đi qua.
Quả nhiên, Kiều Ngộ An lại đeo tạp dề vào nấu ăn.
Thời Niên đứng ở cửa phòng bếp khó hiểu nhìn anh:
“Anh đang làm gì vậy?”
“Nấu cơm đó.” Kiều Ngộ An quay đầu lại nhìn hắn, khẽ mỉm cười: “Ngày mai tám giờ rưỡi tôi phải đến bệnh viện, không có nhiều thời gian nấu cơm cho cậu, cho nên làm trước để ngày mai cậu hâm nóng là có thể ăn, đồ đông lạnh trong tủ lạnh vẫn nên ăn ít chút.”
Thời Niên sao cũng không ngờ được Kiều Ngộ An sẽ làm như vậy, hắn ngạc nhiên xen lẫn bất ngờ nhưng cũng không thấy khó chịu, có lẽ đã lâu lắm rồi hắn mới cảm nhận được sự quan tâm như vậy nên im lặng hồi lâu mới nói:
“Không cần thế đâu.”
Kiều Ngộ An cười: “Cũng đã làm cả rồi, có điều.… còn cần nếm từng món không?”
Câu hỏi này không hề có ý trêu chọc, anh thật sự đang hỏi Thời Niên, đơn giản thoải mái như đang hỏi thời tiết hôm nay vậy, Thời Niên không trả lời, nhưng Kiều Ngộ An hiểu được: “Vậy cậu lát nữa hẵn lên lầu, tôi cần khoảng mười lăm phút là xong rồi.”
Mười lăm phút sau Kiều Ngộ An bưng hai món mặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-benh/1899780/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.