“Đúng vậy, buổi sáng cậu ấy trốn khỏi bệnh viện, ra ngoài báo thù xả giận thay cho cậu, lúc về thì bị mẹ cậu ấy tát một cái, còn cãi nhau với ba mình một trận..."
Cát Ngạn nói chuyện hồi lâu, phát hiện sắc mặt Tô Nhuyễn có chút không đúng, hắn vỗ vỗ ghế sau xe "Anh Ứng không cho tôi nói với cậu, nhưng sau khi tôi nói cho cậu biết xong, dẫn tới mối quan hệ của hai người ngày càng kém hơn, tôi đây sẽ phải cắt cổ tạ lỗi. "
Tô Nhuyễn lắc đầu.
Đầu óc cô có chút hỗn loạn.
Thật ra bắt đầu từ tối hôm qua vẫn luôn trong trạng thái hỗn loạn.
Xảy ra loại chuyện này, cô còn không kịp phóng đại nỗi kinh hoàng và sợ hãi của mình, đã bị cái ót chảy đầy máu của Kha Tùng Ứng làm cho sợ tới mức đầu óc trống rỗng.
Vào buổi tối, cô lo lắng sợ hãi mà trốn vào trong chăn, anh cách điện thoại, dùng giọng nói trầm thấp, một chút rồi lại một chút xoa dịu trấn an cô.
Anh đã nhìn thấy cô bị khinh nhục trong video.
Vì thế mặc kệ đầu bị thương, chạy ra ngoài để xả giận thay cho cô.
Như vậy mà còn dùng sức hôn cô, ôm cô thật chặt, an ủi cô, bảo cô đừng sợ.
Hốc mắt Tô Nhuyễn đột nhiên đỏ lên, nước mắt lập tức thấm ướt mảnh vải.
Cát Ngạn luống cuống tay chân “Này! Chờ một chút! Đừng nói là tôi đã làm cho cậu khóc nha, anh Ứng nhất định sẽ giết tôi! Cậu từ từ, cậu hít một hơi thật sâu, hít vào thở ra... Đúng rồi, đừng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-mu/1113981/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.