Sắc mặt ÔnHinh trắng bệch, hơi thở hỗn loạn,lúc Mạc Tư Tước một lần nữa nằm lênthân thể của cô,hô hấp của cô trở nên càng ngày càng gấp.
Mạc Tư Tước khẽ nguyền rủa một tiếng,cô sẽ không phải phát bệnh lúc này chứ?Chỉ sợ hắnchuẩn bị kỹ càng,tối nay không nhất định buông tha cho cô,bây giờ nhìncô đau khổ nhíu lại đôi mi thanh tú,tay ấn lên trái tim đáng thương, hắn vẫn cầm thú không muốn đứng dậy.“Chết tiệt!” Mạc Tư Tước phiền não gầm nhẹ một tiếng,sau đó từ trên người cô trởmình xuống giường,một tay nhấn xuống điện thoại đầu giường, lại nhìn côgái nằm trên giường,lúc này Ôn Hinh ngay cả quần áo cũng không kịpkéo,đôi chân trần trụi nhảy xuống giường,dùng tốc độ nhanh nhất chạynhanh ra ngoài.Bác sĩ vừamới chuẩn bị mở cửa vào thì chạm mặt với cô, Ôn Hinh thậm chí không quan tâm đến đau đớn,sắc mặt trắng bệch như cũ, cũng không quay đầu lại cứnhư vậy chạy khỏi bệnh viện.Bác sĩ không biết có chuyện gì vừa đi vào phòng bệnh, lại nhìn thấy Mạc Tư Tước cảngười trần truồng,trên mặt lạnh như băng tràn ngập nước, hắn quay đầulại liền hăm dọa”Đi ra ngoài!”, sau đó Mạc Sâm chạy tới.“Thái tử, có muốn đem Ôn tiểu thư đoạt về hay không?”“Không cần,làm thủ tục xuất viện cho tôi!” Mạc Tư Tước một cước đá ngã lăn bàn tràtrong phòng bệnh, động tác hung ác kéo băng vải trên cánh tay xuống, mặt không có thay đổi thoải mái đi khỏi phòng bệnh.Ôn Hinh bộdáng nhếch nhác,vẫn để như vậy trở về trường học, ngày thứ hai cũngkhông có đi tới bệnh viện, Mạc Tư Tước kia chỉ là cầm thú,cô là đồ ngốcmới bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997177/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.