Buổi sángcuối tuần,Ôn Hinh đang ngủ mơ mơ màng màng nghe được tiếng di động ởvang lên, cô không nhìn tên người gọi đến trực tiếp đưa điện thoại đếnbên tai, đang nghe giọng nói đối phương thoáng cái từ trên giường giậtmình tỉnh giấc.
“Hinh nhi,anh đang ở bên ngoài trường học của em,em ra đi…”Triển Dươnghưng phấn rất có sức sống gọi đến, Ôn Hinh trong giây lát nhớ tới, ngàyđó cô và Triển Dương trở về,hắn có nói qua muốn cô suy nghĩ lời hắn nói.Trong khoảng thời gian này cô bị Mạc Tư Tước hành hạ quá, đâu còn nhớ đến những người khác!Không có trì hoãn nữa,Ôn Hinh nhanh chóng rời giường rửa mặt,sau đó đổi quần áo mới chạy ra trường học.Vừa ra cửa trường, liền nhìn thấy hắn đứng ở cạnh chiếc xe thể thao màu xanh,Triển Dương ở trước xe nhìn về phía cô vẫy tay.“Hinh nhi,nhanh lên xe!” Triển Dương trong giọng nói không che giấu được kíchđộng, một con ngươi đôi đen bóng hàm chứa mong đợi tha thiết, hắn đi tới đã muốn ôm Ôn Hinh, lại bị cô rất nhanh tránh qua bên cạnh né hắn.“Không cần,Triển Dương!” Ôn Hinh chần chờ một chút, vẫn là quyết định đem mọichuyện nói nói rõ ràng với hắn nhưng Triển Dương căn bản không để cho cô cơ hội, trực tiếp ôm lấy eo của cô,muốn nhét cô vào trong xe.“A,anh đừngchạm vào , tôi còn có việc ——” Ôn Hinh không thích người khác dùng sứcmạnh đối với cô, giang hai chân không muốn hợp tác, Triển Dương đem côném vào trong xe,lúc chuẩn bị lái đi,thì trước mặt đột nhiên có mộtchiếc xe thể thao màu trắng quen thuộc lái đến,Ôn Hinh biết đó là xe của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1997176/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.