Một toà cao ốc lớn trong nội thành Đài Nam, đáp thangmáy đi vào tầng cao nhất chính là nơi ở của Chu Thế Hiên, ước chừng năm mươimét vuông, có người giúp việc định kỳ quét tước, bố trí đơn giản hào phóng, anhgiống như vợ trước, không thích trang hoàng phiền phức. Tuy rằng một mình anh ởkhông gian không nên lớn như vậy, nhưng anh cảm thấy có một ngày nơi này sẽ cótiếng cười của vợ và con nhỏ, cho nên phải chuẩn bị sẵn sàng trước, cho dù bịcho là ngớ ngẩn cũng không sao. 
Vừa vào cửa, Kha Trúc An liền cảm thấy căn nhà này khiến cho ánh mắt rất thoảimái, đồng thời cũng nghĩ đến phong cách xa hoa của Chu bà nội và Chu mẹ, maymắn điểm này không di truyền đến người chồng trước. Nếu lúc trước bọn họ vừakết hôn liền ở riêng, không biết kết cục sẽ khác không? 
“Đến, lau khô nhanh!” Anh lấy ra hơn mười cái khăn mặt cho cô, nhưng ngại chủđộng hỗ trợ, vẫn để cô tự động thủ. 
“Anh cũng phải lau khô.” Cô đem một nửa khăn mặt phân cho anh, thấy mặt và toànthân anh đều ướt, vừa rồi anh còn đem áo khoác cho cô, nói không chừng anh sẽcảm lạnh. 
Trong không khí có chút khí lạnh, còn có chút ngọt ngào, hai người ngồi ở haibên sô pha, ở giữa là một khoảng trống, phía trước là TV LCD ‘Tập đoàn Điệntử Kình Vũ’ sản xuất, nếu có đứa nhỏ ngồiở giữa bọn họ thì thật tốt, người cả nhà cùng nhau xem tivi náo nhiệt hơn.Nhưng muốn có đứa nhỏ phải làm một việc trước, nhưng bọn họ đã không phải vợchồng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-da-hoang-tu/2741491/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.