Bảy giờ rưỡi tối, nhàhàng Khải Duyệt.
Bởi vì trong lòng rất ghét mẹ an bài mấy chuyện này, Mạc Tiểu Mễ tới mà khôngthay quần áo.
Ở trong phòng làm việc ngó đông ngó tây, đợi mọi người đều về hết cô mới tanviệc, trên đường lại nói tài xế tắc xi chậy chậm một chút, cho nên khi tới tiệmcơm thì cô đã trễ nửa giờ rồi.
“Mau tới Tiểu Mễ, Trương tiên sinh đã đợi rất lâu.” Thấy Mạc Tiểu Mễ chậm chạpđi tới, mẹ Mạc vội vàng lên kéo tay cô tới ngồi bên cạnh.
Ánh đèn ấm áp chíu xuống quang cảnh không tầm thường, khăn trải bàn mới tinhđồng bộ với rèm cửa rất thanh nhã, làm cho nhà hàng Khải Duyệt vừa thoải máitao nhã lại tôn lên cảnh sắc.
Mạc Tiểu Mễ đối với sở thích tiêu tiền vào những chỗ cao cấp như thế này của mẹmình không đồng ý chút nào, mỗi lần cùng người lạ gặp mặt đều lựa chọn mấy nhàhàng xa xỉ, thật sự quá phung phí.
“Trương tiên sinh, đây là con gái tôi Mạc Tiểu Mễ.” mẹ Mạc hướng người đàn ôngngồi nghiêm chỉnh trước mặt giới thiệu.”Tiểu Mễ, Trương tiên sinh là Kiểm soáttrưởng có tiếng đó, chỉ có ba mươi tuổi, đã là Kiểm Soát trưởng rồi, phải nóilà một nhân tài a.”
Nhân tài? Ngay cả phép tắc căn bản cũng không hiểu ngu ngốc.
Mạc Tiểu Mễ bĩu môi.
Chàng Kiểm Soát trưởng tiếng tăm dùng ánh mặt nhìn nghi phạm quan sát Mạc TiểuMễ, cuối cùng mới đứng lên, vươn tay, vẫn là một khuôn mặt nghiêm túc như BaoThanh Thiên, “Trương Anh Kiệt. Mạc tiểu thư, rất vui được gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-cua-lao-dai/1986070/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.