“Anh... Tại sao muốn quấnlấy em?” (Thânmật nên đổi xưng hô ^^)
Sau hồi lâu, Mạc Tiểu Mễ cách cánh cửa hỏi vọng ra.
“Anh thích em.”
“Tại sao lại thích em? Chúng ta trước kia quen biết sao?” Mạc Tiểu Mễ thật sựkhông hiểu rốt cuộc lúc trước đã xảy ra chuyện gì mà khiến anh đối với cô yêuthích đến vậy.
“Anh đối với em là vừa thấy đã yêu, rất lãng mạn phải không? Cứ coi đây là nhânduyên trời định đi, chỉ cần gặp đối phương một lần, liền lập tức đặt ở tronglòng, em chính là người mà cả đời anh muốn tìm. Cho nên anh lúc đó đã quyếtđịnh, anh muốn em! Mạc Tiểu Mễ.”
“Ngu ngốc.” Mạc Tiểu Mễ không nhịn được đem mặt mình vùi vào đầu gối, len lénmỉm cười.
Cái gì”Vừa thấy đã yêu”, cái gì”Nhân duyên trời định”, bây giờ ngay cả nữ sinhtrung học cũng biết là lừa gạt, anh là một người đàn ông lại còn nói rất hợptình hợp lý.
Chỉ là, cũng thật giống tác phong của anh.
“Nhưng là em không biết mình đối với anh có cảm giác gì, em... Thật sự khôngtin chuyện vừa thấy đã yêu.” Mạc Tiểu Mễ đem cằm chóng lên đầu gối, tay ôm bắpchân, lầm bầm nói: “Em nghĩ em vĩnh viễn không cách nào giống như dạng người dễdàng yêu một người, cho nên cũng không cách nào lập tức quên một người, em...Có thể vẫn còn yêu Ân Trần.”
“Ngu ngốc, em không nhìn thấy xì căng đan của anh ta bay đầy trời sao?”
“Những thứ báo lá cải đó không thể tin.” Mạc Tiểu Mễ lập tức phản bác, “Lúc ÂnTrân mới vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-lo-lem-cua-lao-dai/1986063/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.