Lái xe về nơi ở củaanh, Thi Dạ Diễm trực tiếp ôm cô vào phòng, bịch môt tiếng cửa đóng lại. Tiểu Thủy vẫn chờ đợi ngay cả mặt của Du Nguyệt Như cũng không nhìnthấy đã bị bỏ ở ngoài cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang hưng phấn nhấtthời nhăn lại, “Cô ấy thế nào rồi? Bị thương sao?”
Bách Vĩ xoa cái đầu nhỏ của cô kéo vào trong ngực cười, “Không khác biệt lắm!”
“A! Bị thương ở chỗ nào, em muốn đến xem cô ấy thế nào!” Tiểu Thủy từ trong ngực anh giãy ra cầm hòm thuốc nhỏ chạy tới căn phòng. Bách Vĩ kéo côtrở về giường bàn tay bắt đầu cởi nút áo của cô. Cũng không biết có phải bị hai người kia lây nhiễm hay không, anh đặc biệt muốn làm một trậnkịch liệt.
“Eric sẽ chăm sóc cô ấy, em đừng xen vào chuyện củangười khác, chăm sóc cho anh một chút trước đã.” Đang lúc nói chuyệnBách Vĩ liền hôn lên cánh môi phấn nộn của Tiểu Thủy, rất nhanh đoạt đisự chú ý của cô.
Anh dám cá nơi Du Nguyệt Như bị thương Erictuyệt đối sẽ không cho bất kỳ kẻ nào nhìn. Hơn nữa hiện tại người nào gõ cửa nhất định sẽ bị súng của anh ta bắn chết.
Thi Dạ Diễm ôm DuNguyệt Như vào trong bồn tắm nước nóng mà Tiểu Thủy đã chuẩn bị sẵn,thân thể mềm nhũn của cô bị anh ôm vào trong ngực, da thịt trắng nõnkhắp nơi dường như đều lưu lại vết hôn dấu tay của anh. Chân mày nhíulại, lông mi cụp xuống giống như cánh bướm, đôi môi đỏ tươi có chút sưng nhẹ, đó là kiệt tác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-em-thua-roi/2905045/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.