Cho dù là bao nhiêu năm, cô cũng chờ được.
***
Có một chiếc xe đang gào thét nguy hiểm rồi đi qua trước mắt anh, liêntiếp mấy cái, bánh xe lăn qua vũng nước làm nước bắn tung tóe khắp nơi,Cố Lạc kéo cánh tay Thi Dạ Diễm lôi anh trở về rồi nói, che chiếc ô màuxanh lên đầu anh.
“Anh điên à! Có biết là anh đang đứng giữa đường không? Muốn bị xe ──”
Thi Dạ Diễm không đợi cô nói xong, hất tay của cô ra rồi xuyên qua khe hởcủa dòng xe cộ đang chạy ào ào chạy đến con đường đối diện. Anh khôngnhìn lầm, rõ ràng nhìn thấy hình bóng của người con gái ấy, hơn nữa đôimắt nhìn anh còn ngập nước. Tại sao đột nhiên lúc này ngay cả một nửahình bóng của cô ấy cũng không thấy.
“Tiểu Như! Tiểu Như em rađây!” Anh vội vàng nhìn xung quanh hét to tên của cô khiến người điđường vây quanh xem, lại không dám đi quá xa, chỉ sợ cô lại chợt xuấthiện. Cố Lạc từ phía sau chạy tới che ô cho anh, “Anh rốt cuộc bị saovậy? Đang tìm cái gì vậy?”
“Một người con gái.” Thi Dạ Diễm đẩycô ra, ánh mắt sắc bén như ra-đa liếc nhìn xung quanh. Cố Lạc trợn trònmắt, kéo lấy tay của anh, “Anh đừng nổi điên nữa có được hay không,trước mắt không phải có một người phụ nữ sao?”
Thi Dạ Diễm chợt xoay người lại tức giận nhìn cô, bỗng chốc khắp người tỏa ra hơi thở nguy hiểm. “Cút ngay!”
Cố Lạc không bị anh hù dọa, giơ cổ tay lên xem đồng hồ một chút, “Còn bốnmươi phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-em-thua-roi/2905030/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.