Editor: Bunn
Sợ bị chó săn chụp hình, dọc đường đi Du Nguyệt Như đều che mặt, vùi đầu vào người anh.
“Làm phiền Thi tiên sinh cho tôi xuống, tự tôi có chân!” Du Nguyệt Như cốgiữ giọng nóilạnh lùng, Thi Dạ Diễm không khỏi cười lạnh, làm theo lờicô đặt cô xuống. “Mới rời xa không bao lâu mà đã xa lạ đối với tôi nhưvậy? Lôi Khải vì em mà vứt bỏ người mới, em lập tức vì cậu ta mà vứt bỏngười cũ?”
“Anh đối với tôi mà nói còn chưa tính là người yêu cũ!”
“Tôi có nói người yêu cũ là nói tôi sao?”
“Anh!” Du Nguyệt Như thầm nói mình ngu ngốc, che mặt xoay người định rời đi.Thi Dạ Diễm từ ngàn dặm xa xôi chạy tới đây làm sao có thể để cô đi dễdàng như vậy được? Cánh tay dài duỗi một cái lập tức lôi cô trở lại, lấy tay của cô xuống. “Che cái gì? Trên người em có điểm nào mà người kháckhông nhận ra?”
“Đây không phải là Canada, đây là Thành phố T!”Gần đây đám chó săn canh cô rất chặt, Du Nguyệt Như cũng không muốn cùng Thi Dạ Diễm xuất hiện trên trang nhất báo ngày mai, thật may vì Thái Tử đã đi Nhật Bản, nếu không tối nay nhất định sẽ loạn thành đoàn. “Có nhà báo! Anh mau buông tay ra!”
Khóe miệng Thi Dạ Diễm giơ lên,không có ý tốt giữ chặt hông của cô, nắm cằm cô nâng lên. “Vậy thì tốt,để cho bọn họ chụp.” Vừa nói xong môi của anh đã hạ xuống.
Ngườiphụ nữ ngày nhớ đêm mong giờ phút này đang ở trong ngực, cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-em-thua-roi/2904975/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.