Tiếng chuông điện thoại khẽ ngân vang
- alo – ông Vũ Quốc Lâm lên tiếng
- thưa chủ tịch có cậu Vương Anh muốn gặp ạ -
- ông nhíu mày
- tôi đang bận hãy hẹn cậu ta ngày khác – ông dập máy
—
Tiếng chuông một lần nữa ngân vang
- thưa ông.cậu ấy bảo muốn tìm cha – cô thư ký nó vẻ hơi sợ sệt
ông vô cùng bất ngờ
- hỏi họ tên cậu ấy là gì –
- là Trịnh Vũ Vương Anh ạ -
ông cả toàn thân cứng đơ,khóe mi có một giọt nước mắt tuôn trào
- mời cậu ấy lên đây -
- ———-
Đối diện với ông là một chàng trai vô cùng tuấn mỹ, cả người cậu toát lên vẻ cao sang khí phách hơn người không khác ông hồi trẻ là mấy
- cậu đến đây có việc gì – ông hỏi
- ông có phải Vũ Quốc Lâm không? – cậu vào thẳng vấn đề
- phải – ông nói vẻ hơi khó khăn
- ông biết bà Trịnh Phước Nhàn không? – vẫn là một câu hỏi truy vấn
- có –
- ông còn yêu bà ấy không? – ( đây là con hỏi cha hay hỏi tội phạm vậy trời).
ông bất ngờ không thốt lên lời, ông nên trả lời là có hay không đây
cuộc sống của ông thật quá nguy hiểm, ông có thể rời xa người thân chứ không thể để họ về nơi vĩnh hằng trước ông được.
- đừng nên do dự trong tình yêu vì sẽ rất đau đấy –hắn nhắc nhở ông cũng như nhắc nhở chính mình.
- ta......... ta sợ con và bà ấy không chấp nhận ta xung quanh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-du-con-cua-toi/1324312/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.