nó đứng bên khug cửa sổ đang chờđợi một ai đó
ánh trăng mờ nhạt soi rõ khuân mặt xinh đẹpnhưng tựa như bức tường băng ngàn thu khó tan chảy.
những cơn gió nhẹ khẽ lùa vào phòng khiến người ta lạnh run
- Thiên Linh -
một giọng của người con trai lên tiếng
- anh đến rồi à, thế nào? – sắc mặt không hề thay đỏi vẫn lạnh lùng như vậy
- cha bảo anh báo với em, có lẽ sẽ lỡ ké hoạch nếu thực hiện sẽ vô cùng nguy hiểm, chúng ta quá ít, em phải tìm cách nắm giữ được binh quyền nếu không khó mà có thể thực hiện – giọng của chàng trai trùng xuống -
- còn gì nữa không?-
- còn -
nó im lặng lắng nghe
- em có thấy sư muội của anh không? anh tìm mãi mà không tìm thấy sư muội thông minh hoạt bát luôn bắt nạt anh đâu cả – anh cười buồn
nó cũng vô cùng xót xa nó biết nó đã thay đổi nhưng nó không còn lựa chọn. nếu mình không tàn nhẫn thì người khác cũng sẽ không tha cho mình và người thân.
- sư muội anh chết cách đây 3 thấng rồi, cô ấy sẽ không thể quay trở lại đâu – khuân mặt nó lạnh tanh nhưng trong giọng nói lại run run.
- anh tin.....cô ấy nhất định quay trở lại vì......cô ấy vẫn còn trái tim – cậu khẽ cười
nó nở một nụ cười chua xót,trái tim ư nó đã đóng băng rồi, đâm không biết đau cứa không biết chảy máu, tất cả chỉ là dĩ vãng, máu trong tim nó đều chảy theo con người đó rồi.
nó đứng thẫn thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-be-du-con-cua-toi/1324311/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.