- Cái này là của em nè, còn cái này của con nè, cái này của nhóc,...
Về tới nhà, cô không nghỉ ngơi mà tiếp tục soạn đồ đạc và tặng cho người thân của mình. Tuy đã xa nhà hơn một năm, nhưng những sở thích của từng người trong nhà cô đều nhớ rất rõ. Cô biết họ thích điều gì và ghét điều gì, mọi thứ như trở về những ngày tháng thân thuộc ở nơi đây.
- Còn riêng cái này là quà của con tặng cho ba mẹ.
- Con về là ba mẹ vui rồi, quà cáp chi cho rắc rối vậy con.
- Trong suốt một năm qua, con đã xa nhà, không thể chăm sóc và quanh quẩn bên ba mẹ như ngày nào, con cảm thấy rất buồn và thiếu thốn một điều gì đó rất quan trọng trong cuộc đời con. Ba mẹ cứ coi đây là một món quà nho nhỏ của con để bù đắp lại những tháng ngày xa nhà của con đi ạ.
Hai ông bà không nói gì, chỉ mỉm cười hạnh phúc. Tạ ơn trời đã ban cho họ một người con gái hiếu thảo như thế. Tình yêu thương của ông bà dành cho cô và tình cảm, sự hiếu thảo của cô dành ba mẹ có lẽ không được hoàn hảo nhưng nó vẫn là tình cảm tuyệt vời nhất trên thế gian này.
Vì chuyến đi dài khá mệt mỏi nên nguyên ngày hôm đó cô, anh cùng gia đình không ra ngoài, chỉ ở nhà quây quần, cùng nhau trò chuyện, cùng nhau vui đùa. Ngày đầu tiên cô về thăm gia đình chỉ có thế. Đối với một số người nó thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-bao-gio-anh-biet/2005358/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.