🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tầm năm giờ chiều, bà dì đang ngồi xem ti vi thì có tiếng mở cửa. Bà quay đầu ra nhìn thì thấy Đạo. Bà vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy anh. Bà gằng giọng hỏi:



- Mày về đây làm gì?



- Không được à? Đây cũng là nhà của tôi mà. 



- Nhà tao không có chứa chấp thứ mất dạy và vô ơn như mày. - Vừa nói, bà vừa chỉ tay và đi thẳng về phía anh. 



Đáp trả lại lời nói của bà, anh cười khinh bỉ và bước vào nhà. Bà tiến lại gần anh, dùng hết sức để đẩy anh ra ngoài. Nhưng mọi thứ bà làm đều vô dụng, anh hất mạnh, vung tay về phía bà. Bà ngã người, đầu đập mạnh vào cạnh ghế sofa. Trong lúc bà đang choáng váng vì cú va chạm vừa rồi và vết thương đang chảy máu, anh rút ra từ lưng quần một cây súng và chỉa thẳng về phía bà. 



- Tôi thành ra thế này, tất cả cũng đều do bà. 



- Xoảng...



____________________



Mấy ngày sau, cuộc sống của Vy bình yên trở lại. Sau những tổn thương mà cô, bà dì và cả ông cậu đã trải qua thì bây giờ đã chìm vào dĩ vãng. Cô quên dần đi những chuyện đau buồn trong quá khứ và bắt đầu một cuộc sống tươi mới hơn. Bà dì và ông cậu tuổi cũng đã cao, họ cho qua mọi chuyện và coi như chưa có một người con như Đạo. Hai ông bà quý mến cô hơn sau mọi chuyện. Căn nhà tuy không trở về như lúc trước, tiếng cười nói, vui đùa cũng không còn nữa nhưng nó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-bao-gio-anh-biet/2005344/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Bao Giờ Anh Biết...?
Chương 23: Tiếng súng ngày của mẹ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.