Số điện thoại tài xế riêng anh không nhớ, mai mà Tiểu Mễ nhớ địa chỉ nhà cô ấy, Anh nhớ ra xe Tiểu Mễ đụng mình trên đường màu gì, số xe bao nhiêu bèn bế cô ra đúng xe, chở Tiểu Mễ về đúng nhà. Cô xỉn vô khóc om xòm anh phải dỗ dành một tiếng đồng hồ mới chịu ngủ, đã thế khi ngủ còn quấy đạp đủ kiểu, đó là lý do sáng hôm sau anh dậy sau Tiểu Mễ.
...........
Biệt Thự Chung Gia
Chung Hân ngồi trên sofa trong phòng anh trai bế một chú mèo khá đẹp, là giống mèo anh lông dài màu trắng.
Chung Hân ôm mèo trắng vào lòng vuốt ve.
"Miêu Miêu, ngươi đang yêu gì đâu á!"
"Cạch."
Cửa mở ra Chung Tinh bước vào bất giác thấy em gái mình đang ôm siết chặt Miêu Miêu, anh cau mày nói gằn giọng:
"Chung Hân em bỏ Miêu Miêu xuống ngay cho anh!"
Chung Hân hậm hực đứng dậy ném mạnh Miêu Miêu vào người anh trai mình. Chung Tinh phản ứng tư nhiên ôm lấy.
"Anh hai rốt anh nuôi mèo làm gì đây là con thứ 10 rồi đấy!"
Chung Tinh ngồi xuống sofa vắt chân tựa lưng sofa tay vuốt ve Miêu Miêu nhàng nhã nói:
"Em còn nói, chả phải do em làm chết cả sao? Ném đồ, vặn cổ, đạp trúng, ôm chặt làm chúng chết sao?"
"Hề, anh hai thù dai à! Mà tại sao anh cứ phải nuôi mèo?"
"Vì một cô bé 7 tuổi, rất dễ thương!"
Chung Hân tròn mắt đầy ngạc nhiên.
"Gì cơ?"
"Em không nhớ năm 14 tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngot-ngao-cua-thieu-gia-nhieu-tien/2699048/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.