Trắc Du rót trà chuyền tay mời Ôn Dịch Phàm đang nghiêm túc nhìn anh.
"Uống đi cho hạ hoả."
Ôn Dịch Phàm miễn cưỡng đón lấy hớp một ngụm, không quên liếc trộm dò xét nét mặt Trắc Du.
"Trắc Du, anh đã làm gì Dinh Hy rồi?"
Trắc Du nhúng vai, mỉm môi một cái, rồi đặt tách trà trên tay xuống, ngã lưng đồng thời gác tay lên thành sofa, nở nụ cười nhẹ.
"Không hề làm gì cả."
Ôn Dịch Phàm sao mà tin kiểu ăn mặc đầy gợi dục khi nãy, tới anh còn đỏ mặt, thì sao tên Trắc Du giới tính mập mờ này lại không thèm khát.
"Khi nãy rõ ràng Dinh Hy mặc áo của anh, còn không mặc quần dài."
Trắc Du híp mắt nhìn khuôn mặt in chữ nghi ngờ đen tối của Ôn Dịch Phàm, nhếch môi.
"Haiz...cái vấn đề đó, là lý do anh chửi tôi?"
Ôn Dịch Phàm híp mắt: "Anh trả lời rõ đi, đừng có vờ tôi."
"Được thôi, đó chỉ là tôi sơ ý làm đổ cháo lên người Dinh Hy, Dinh Hy mượn áo tôi thôi."
Vừa nói Trắc Du hướng mặt và chỉ tay ra ban công, rèm bay phấp phới, thoáng hiện thoáng ẩn chiếc áo sơ mi trắng và quần âu đang treo trên xào.
"Đồ Dinh Hy phơi ngoài kia kìa."
Ôn Dịch Phàm ngó theo trông thấy, tạm tin chỉ một phần nổi, phần chìm thì vẫn chưa giải toả.
"Còn chuyện kia?"
Trắc Du nhìn ánh mí mắt sụp xuống của Ôn Dịch Phàm, hiểu ngay ý đen tối.
"Anh nói chuyện nhục dục à."
Ôn Dịch Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngot-ngao-cua-thieu-gia-nhieu-tien/2699022/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.