Ôn Dịch Phàm nghĩ tiếng xuống biển cũng hay, đây là cơ hội cho anh bồi đắp tình cảm với cô tác giải cứng đầu này. Ôn Dịch Phàm kéo chăn phủ kín hai đứa, chìm dần vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau.
Tiểu Mễ nôn nóng muốn về, nên kéo Ôn Dịch Phàm dậy sớm. Chợt nhận ra Ôn Dịch Phàm bị sốt khá cao, chắc do thể chất công tử sức khoẻ không đề khá mạnh. Hôm qua ngâm mình dưới biển, lên bờ gặp gió lạnh.
Tiểu Mễ thể chất nhỏ lớn va chạm cực khổ, sức đề kháng tốt hơn. Một lúc sau người phụ nữ kia mang bữa sáng vào phòng. Hốt hoảng vì cậu trai trẻ sốt quá cao. Liền nấu cháo trắng, lấy thuốc cảm cho cậu trai trẻ uống...
Tiểu Mễ theo người phụ nữ ra ngoài ăn sáng. Người phụ nữ nhờ Tiểu Mễ mang cơm cho con trai mình. Bước tới căn phòng đó tuy ban ngày sau vẫn thấy lạnh người.
****Trước cửa phòng****.
"Mẹ hả? vào đi."
"Cạch."
Chàng trai kia bên trong thấy bóng người bưng gì đó, nghĩ là mẹ mình nên gọi vào. Tiểu Mễ đẩy cửa vào bất ngờ dang phong trang trí theo phong cách cổ điển, nhạc cụ đàn piano ở gần cửa sổ. Chàng trai kia nghĩ là mẹ mình vào, nên thản nhiên nằm dài trên giường úp quyển tiểu thuyết trên mặt.
"Mẹ, hôm nay là món gì đó? Hai người kia đi chưa?"
Mãi chưa nghe hồi đáp chàng trai bật dậy, đặt quyển sách sang bên. Trông thấy khuông mặt thanh tú của Tiểu Mễ khiến anh ta giật mình.
"Cô gái...sao lại là cô?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngot-ngao-cua-thieu-gia-nhieu-tien/2698906/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.