Cả hai chìm trong sự im lặng, ngồi làm bài tập của mình. Ai nấy đều ngại ngùng nên không dám mở lời ra nói chuyện trước.
Hai đứa làm xong bài chưa? - Đột nhiên thầy Khải từ bên ngoài mở cửa phòng xông vào làm cho hai kẻ đang tập trung với đống bài tập phải giật nảy mình.Lần sau chú vào gõ cửa hộ cháu cái, nói bao nhiêu lần rồi. Cứ như này có ngày cháu nhập viện vì bệnh tim mất. -Dĩ Hưng cau có nói.
- Nhà tao hay nhà mày mà ý kiến hả? Hay là hai đứa làm gì mờ ám trong đây nên ngại tao vào đúng không? -
Thầy Khải nhìn mặt từng người để dò xét.
Dạ... không có đâu thầy ơi. - Hạ Nhiên vội giải thích.Mặt đỏ thế hả? Hay là có chuyện gì thật? Tỏ tình rồi à? Hay là yêu nhau bao lâu rồi? - Thầy Khải tiếp tục dò hỏi.Không có chuyện đó đâu nên chú đừng lo. Bài tập cũng làm xong rồi nên đã đến lúc ai về nhà nấy rồi. - Dĩ Hưng lên tiếng xác nhận và giải vây cho Hạ Nhiên về nhà.Thôi em chào thầy, chào bạn Dĩ Hưng. Em về nhà đây. - Hạ Nhiên đứng dậy thu gọn sách vở cho vào cặp và ra về.Ê đợi thằng Dĩ Hưng đưa về. - Thầy Khải gọi với theo.Dạ không cần ạ. - Hạ Nhiên từ chối lời đề nghị của thầy Khải.Cái thằng này. Bình thường hay đưa con bé về lắm mà?Lần sau chú đừng trêu vậy nữa. Cậu ấy không thích đâu.Tỏ tình bị từ chối à? - Thầy Khải nhìn thẳng vào ánh mắt vô hồn của Dĩ Hưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3738848/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.