- Phù! Cuối cùng cũng dọn dẹp xong đống chiến trường này. - Mạc Trần Thần vươn vai, ngáp một cái thật dài.
- Sao cậu lại bảo phòng của thầy là đống chiến trường chứ? - Hương Giang ngồi xuống ghế hiệu trưởng, nhìn lên đồng hồ đang chạy. - Đã 6 rưỡi rồi này. Chúng ta phải mau về nhà thôi.
- Ngồi nghỉ tí đã, vừa dọn xong mệt quá, không thể đi nổi nữa rồi.
- Á... chết rồi, tôi lỡ va vào máy tính của thầy làm nó mở lên rồi.
- Mau tắt nó đi. À mà thôi, xem trong máy thầy có cái gì thú vị không. - Mạc Trần Thần đi đến chỗ Hương Giang đang ngồi, giành lấy con chuột máy tính để xem.
- Thầy mà biết là mình chết chắc...
- Biết làm sao được.
Máy tính vừa lên là phần mềm zalo xuất hiện. Trước mắt họ hiện ra là những dòng tin nhắn đỏ cả mắt...
- Đó là... - Hương Giang bị Mạc Trần Thần che mắt để không nhìn những gì xuất hiện trên đấy.
- Trẻ con không nên xem. - Nói rồi anh tắt máy tính đi. - Về thôi.
- Không ngờ là chúng ta đã xâm phạm quyền riêng tư của thầy hiệu trưởng... đã thế còn lỡ đọc tin nhắn nữa... - Hương Giang tỏ vẻ hối lỗi vô cùng vì vừa làm chuyện sai trái.
- Không sao đâu, thầy ấy không biết được đâu. Chuyện này chúng ta sau này đừng nói với ai... nếu không thì không những chết mà còn chết rất thảm đấy. - Mạc Trần Thần đe dọa.
- Tôi làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3731648/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.