- Tôi đã bảo chị im đi mà. Đừng có nhắc chuyện ngày xưa nữa. Chị mãi sống trong quá khứ hay gì mà nói mãi vậy? - Tống Khải tức giận quát lên. 
- Ừ đúng vậy. Tôi vẫn nhớ rằng em gái tôi đã cướp đi người yêu tôi như nào mà! - Bà ta lúc này không còn khóc nữa, thay vào đó là giọng nói đầy chua chát, cay nghiệt, nghiến răng để nói từng chữ. 
- Chị nhầm rồi, chúng ta chưa từng hẹn hò chứ đừng nói đến chuyện người yêu. - Tống Khải nghiêm túc nói, giọng nói gằn lên từng chữ để nhấn mạnh rằng giữa anh và chị gái của vợ mình chưa từng có mối quan hệ yêu đương nào. Đồng thời cũng là lời bảo vệ vợ mình trước người đàn bà tâm cơ này. 
- Cậu từng bảo thương tôi nhất, sẵn sàng làm mọi thứ cho tôi. 
- Chị im đi, chị thấy em hạnh phúc nên giờ tìm cách chia rẽ à? Trong lúc mập mờ với chồng em thì chị nhận lời tỏ tình của người khác. Chị biến chồng em là kẻ thứ ba mà giờ tỏ ra mình là nạn nhân à? - Tống Lan không nhịn nổi cục tức này nữa nên phải lên tiếng. - Từ này chị đừng có mà xuất hiện trước mặt bọn em và Âu Dĩ Hưng nữa. Sự xuất hiện của chị là sự kinh tởm của bọn em. Chị đúng là người ích kỉ, độc tài, nên hãy sống cô độc một mình đi, giờ không ai muốn nhận là gia đình của chị nữa đâu. - Nói rồi Tống Lan kéo tay Tống Khải đi một mạch ra ngoài cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ban-gai-ngoc-cua-toi/3552174/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.