Mặt đường mới đó đã vắng tanh, thỉnh thoảng nàng bắt gặp vài ba chiếc xe lôi đi ngược hướng, cũng như nàng vội vã chạy mưa.
Gió bắt đầu thổi lớn, nhìn chú xe lôi đạp thấy mà thương, ấy mà vẫn không kịp, tấm lưng chú có chút ẩm ướt, đó không phải là mồ hôi, mà chính là nước mưa đấy.
Nàng chẳng thấy gì trong bầu trời đen kịt kia, chỉ khi nghe thấy âm thanh hạt mưa mành to nhỏ rơi xuống mái vòm, nàng mới hay rằng trời đổ mưa. Cơn mưa này lạ thật.
Chạy được một lúc thì đầu xe có hơi rung lắc, tiếp theo là tiếng thốt của chú xe lôi: "Trời ơi, xúc sên rồi!" Sẵn trớn, chú cho xe dừng ở bên lề. Sau một hồi kiểm tra, đúng thật dây sên đã bị đứt.
Nếu xúc thì còn cơ may gắn lại, đằng này bị đứt làm hai đoạn, xem ra chẳng còn cách nào khác ngoài dắt bộ rồi. Thiệt tình, xui không biết để đâu cho hết!
Chú vuốt mắt, gương mặt khắc khổ chợt thêm nhăn nheo: " Dây sên đứt rồi, từ đây tôi đẩy xe về hiệu kim hoàng chắc hơi lâu. Cảm phiền cô chịu khó nghen cô."
Đoan ậm ừ rồi cũng gật đầu. Đành vậy, cũng may cơn mưa không quá lớn, chiếc xe của nàng không khó để di chuyển trên đường, một phút lơ đãng mắt nàng quét qua con hẻm tối, ngẫu nhiên trên đỉnh đầu xoẹt ngang một tia sét, mắt nhìn không lầm, dường như có ai đang đứng đó nhìn nàng, sau tia sét thứ hai không có gì ngoài một khoảng trống không.
"Xe bị sao đó ông anh?"
Đoan hoàn hồn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ba/950225/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.