Sau nhiều tháng chuẩn bị, hôm nay là ngày diễn ra buổi trình diễn bộ sưu tập mới của Diệp Hạ. Người tới dự đều là nhân vật lớn trong và ngoài giới thời trang, công tác sắp xếp phải thật cẩn thận khiến Diệp Hạ bận luôn chân, luôn tay từ sớm đến trước giờ bắt đầu mới tranh thủ nghỉ được một lát.
Ngô Diệc Hiên đưa hộp giữ nhiệt cho Diệp Hạ: “Em ăn cơm đi, giờ chắc hết bận rồi chứ?”.
Liếc nhìn thời gian Diệp Hạ trả lời: “Chắc nghỉ được tầm 20 phút. Em còn phải trang điểm và chuẩn bị đón khách nữa”.
“Vậy mau ăn đi”. Đoạn anh xoa vai Diệp Hạ giúp cô thả lỏng: “Không ngờ để có một buổi ra mắt thành công
lại vất vả như vậy. Cũng may một năm mới có một lần”.
Diệp Hạ ngẩng đầu nhìn anh, khẽ mỉm cười: “Đau lòng sao?”.
“Đúng vậy”.
Có người trong lòng ở bên cạnh để mệt mỏi có thể dựa vào, không cần cố gắng mạnh mẽ, thực sự rất hạnh phúc, cô gục đầu vào lòng anh: “Ừm, rất vất vả. Anh nuôi em nhé?”.
Xoa đầu cô, Ngô Diệc Hiên trầm ấm đáp: “Bất cứ lúc nào em muốn, anh đều nuôi em”.
“Có câu này là được rồi”, Diệp Hạ vòng tay ôm thắt lưng anh: “Cho em dựa một lát”.
Cửa phòng nghỉ bất ngờ bị người bên ngoài mạnh mẽ đẩy vào. Thấy tình cảnh bên trong, người nọ vội nói: “Quấy rầy rồi, quấy rầy rồi”.
Diệp Hạ vẫn giữ nguyên tư thế, quay đầu sang nhìn về phía cửa: “Rõ ràng mục đích của anh khi không gõ cửa là để quấy rầy”.
Hạ Tuấn Lâm cười đến đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ba-la-three-leaf-clover/1819608/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.