"Chứ không lẽ chồng hàng xóm?"
Ngụy San sưng sỉa.
Chẳng biết từ bao giờ, Ngụy San mất thiện cảm với anh chàng trúc mã này. Nếu như là lúc trước, khi nghe Doãn Cách kể lể hắn đi tìm cô tám năm nay, Ngụy San chắc chắn xúc động khóc nấc lên. Nhưng cô của hiện tại chỉ có mình Diêu Tề, tình cảm dành cho Doãn Cách cũng không còn sâu đậm như những năm mười bảy, mười tám.
Hơn nữa nếu để ý kĩ, Ngụy San có thể phát hiện Doãn Cách đang nói dối. 8 năm nay cô chỉ lẩn quẩn xin việc trong thành phố này, cùng lắm sang các thành phố khác. Với bề thế gia đình Doãn Cách, nhiều nhất là 1 năm đã tìm được cô. Vậy mà suốt 8 năm nay chưa thấy. Có phải quá vô lý không!
Cảm xúc vui vẻ tụt về số không.
Doãn Cách cứng đờ mặt.
Ngụy San, thế mà tỏ thái độ khó chịu với anh. Rõ ràng ban nãy, khi Doãn Cách ôm cô, nét mặt Ngụy San cứng đờ, còn có gì đó rất nhớ nhung.
"Mấy năm qua em sống tốt chứ?"
"Rất tốt. Cảm ơn anh đã hỏi thăm."
"Mọi năm tôi không thấy em đến thăm ba mẹ vào ngày giỗ. Còn tưởng…"
"Năm nay chẳng phải đến rồi sao? Anh chê tôi không có hiếu với ba mẹ sao?"
"Tôi không có."
Nói chuyện được vài câu, Ngụy San bắt đầu chán nản với cuộc gặp gỡ bất ngờ này. Cô liếc về chiếc xe đóng kín cửa, trong lòng khẽ mắng thầm một tiếng.
Anh đúng là ông chồng vô dụng. Những lúc khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-yeu-tien-hon-toi/2664048/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.