“Ch.ết chưa. Tôi đã bảo anh bình tĩnh nghe tôi giải thích rồi. Ôi con sông quê.”
Mặt Diêu Tề thộn ra, trông vô cùng khó coi. Hắn nhìn lên tấm bảng ghi chú, nhìn qua người phụ nữ đang khinh khỉnh nhìn mình, lại nhận lại vài ba tiếng bụm miệng cười của mấy người phụ nữ đã chứng kiến sự nóng tính vô cớ của hắn.
Hắn ngại quá hóa giận, ngoan ngoãn ngồi xuống, trốn sau vạt áo Ngụy San, ủy khuất cúi thấp đầu, hệt như cố gắng biến mình trở thành người bị hại.
Giá như lúc đó hắn chịu nghe Ngụy San giải thích, không nghĩ xấu cho cô, cũng bớt nóng giận, bình tĩnh ngồi xuống để mọi chuyện diễn ra êm xuôi thì bây giờ mấy người phụ nữ kia sẽ không nhìn hắn với cặp mắt châm biếm.
Cũng tại bà quản gia nói năng xằng bậy khiến hắn tin sái cổ, vội vội vàng vàng lao đến đây. Trong khi Ngụy San chỉ đi khám thai?
Ngụy San cười hì hì lấy lòng ý tá, đợi người phụ nữ đó phớt lờ mình, cô cũng cúi đầu xin lỗi vì đã làm phiền những người khác. Tất nhiên họ đều bỏ qua, còn cười đùa bảo Ngụy San có một người chồng tốt?
Xong việc phụ rồi, bây giờ là việc chính.
Ngụy San khoanh tay trước ngực, cao giọng châm biếm.
“Nghe nói có người muốn cái bệnh viện này phá sản. Xin hỏi ai đó đã làm được chưa?”
“Đã bảo để đằng này giải thích mà cứ sồn sồn chặn họng, thế đằng ấy đã đuổi việc được bác sĩ chưa?”
Ngụy San chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-yeu-tien-hon-toi/2664010/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.