“Tôi cam tâm tình nguyện để em lừa.”
Diêu Tề nâng má Ngụy San, khẽ chạm vào chóp mũi người con gái.
Đây có được coi là khởi đầu của sự thành công hay không?
Nghiêng đầu định hôn cô lại nhận lại cái né tránh của Ngụy San. Diêu Tề hụt hẫng, song thấy gương mặt đỏ ửng của Ngụy San, hắn mới giật mình phát hiện hành động thất thố của mình.
“Diêu Tề, chúng ta đang ở bệnh viện…”
Ngụy San ngại ngùng đánh vào bàn tay hắn, liếc mắt sang mấy người phụ nữ đang hoá đá trước hành động thân mật của bọn họ. Cô gãi đầu,
“Xin lỗi mọi người nhiều. Chồng tôi hạnh phúc quá nên…”
“Haha… hai vợ chồng cứ tự nhiên…”
Mấy người phụ nữ lắc đầu cười xòa. Bọn họ còn to nhỏ với nhau, tấm tắc khen Diêu Tề là người chồng tốt, còn nói gia đình hai người thật hạnh phúc.
Sau khi kiểm tra xong, Diêu Tề lái xe hộ tống vợ con về nhà, trên đường không ngừng ngâm nga cất tiếng hát.
Ai bảo Ngụy San đồng ý để hắn làm người chồng thực sự của cô cơ. Mặt mày hắn nở hoa hết rồi.
…
Bước vào nhà trời đã ngả chiều, Ngụy San muốn đi uống chút nước. Cô còn chưa kịp rẽ hướng vào nhà bếp, cốc nước ấm đặt trước mặt từ bao giờ.
Diêu Tề cẩn thận dắt cô từ ngoài cửa vào phòng khách. Hành động nhẹ nhàng chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới đứa con. Ngay cả khi Ngụy San còn ngơ ngác, hắn đã cao giọng nhắc nhở, thanh âm còn mang vài phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-yeu-tien-hon-toi/2664009/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.