Chiếc xe việt dã chạy bon bon trên con đường cao tốc đến Brussels.
Giang Yên càng nghĩ càng thấy kỳ lạ: "Em..."
Cô ấy vừa mở miệng đã bị Triều Tịch ngắt lời.
"Chị và anh ấy không thân, đã là người không thân thiết thì đừng đi cùng nhau." Cô lái xe, mắt nhìn về phía trước, ánh nắng rực rỡ chiếu lên đường nét lạnh lùng trên gương mặt cô.
Giang Yên: "Nhưng em luôn cảm thấy hình như đàn anh Lục đối xử với chị đặc biệt hơn những người khác."
"Em biết anh ấy đối xử với người khác thế nào không?" Triều Tịch chỉ thấy buồn cười.
"Tất nhiên em biết rồi!"
"Sao em biết được?"
"Em nghe đàn anh đàn chị trong khoa nói đó."
Giang Yên nhíu mày nhớ lại, qua hơn mười phút sau mới nói: "Em có một đàn chị, khi đi thực tập ở viện kiểm sát từng tiếp xúc với đàn anh Lục. Chị ấy nói tuy đàn anh Lục rất hiền lành dịu dàng nhưng dường như với ai cũng thế, thậm chí khi anh ấy thẩm vấn hung thủ vụ án giết người liên hoàn cũng vậy."
Triều Tịch không hề nghi ngờ lời cô ấy nói.
Người xuất thân trong gia đình quyền quý như Lục Trình An, bài học đầu tiên trong đời là quản lý cảm xúc của bản thân.
Giang Yên dừng một lúc, lại bổ sung: "Nhưng em cảm thấy hình như đàn anh Lục đối xử với chị khác biệt hơn đấy."
"Khác thế nào?"
"Là... Là cảm giác rất đặc biệt."
Triều Tịch chậm rãi giẫm phanh, nhìn sang Giang Yên: "Bây giờ em cảm thấy có gì khang khác không?"
Ngoài cửa sổ xe là đồng ruộng mênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-xinh-dep-vo-cung/5213529/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.