Edit+Beta: Thi
Wattpad: NhaThi1789
Khương Từ không muốn nhận thân thích với Khương gia, làm sao cô có thể nguyện ý ngàn dặm xa xôi
chạy tới tham dự đại thọ của lão gia tử. Hơn nữa, người trong Khương gia cô gần như không quen
biết.
Cô không lãng phí thời gian vào chuyện này, tuần sau đều rất bận.
Thời tiết bắt đầu ấm lên, Khương Từ muốn tìm thời gian đi mua quần áo mới cho Tự Bảo, cậu nhóc lớn
nhanh, quần áo năm trước sang năm nay đã không mặc được.
Còn ghét bỏ khó coi, sáng sớm nhăn mặt nói với cô: “Mami, trong tủ mẹ có đầy quần áo, baba cũng có,
sao con lại không có?”
Khương Từ lấy quần áo từ trong tủ cho cậu, rất kiên nhẫn ôn nhu giải thích: “Bởi vì con lớn nhanh,
khi ở Mỹ chẳng phải bà nội gửi cho con rất nhiều quần áo sao, nhãn cũng chưa gỡ đã không thể mặc,
con quên rồi?”
Cậu nhóc bắt đầu có gu thẩm mỹ của riêng mình, cậu nghiêng đầu, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm
Khương Từ, nói: “Quần áo không đẹp, mami mua mới cho Tự Bảo.”
“Con mặc vào trước đi.” Khương Từ đưa tay nhỏ của cậu vào trong tay áo, nói: “Bằng không con để
mông trần trụi ra ngoài, sẽ rất xấu hổ.”
Cậu nhóc bất đắc dĩ mặc vào, được bế vào phòng vệ sinh rửa mặt. Sáng sớm, ngoan ngoãn nghe theo sự
sắp đặt của mẹ.
Khương Từ đi làm ngày nào cũng ra cửa muộn hơn Phó Thời Lễ. Cô muốn cho con trai ăn no trước,
thường ra cửa muộn hơn một tiếng, cô tùy tiện ăn chút gì đó rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-that-mem/1301289/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.