Edit+Beta: Thi Wattpad: NhaThi1789
Buổi tối khi hai người về đến nhà, Tự Bảo đang xem phim hoạt hình trong phòng khách vẫn chưa ngủ,
ngồi cuộn tròn trên ghế sô pha, một tay cầm cái
bát nhỏ, một tay cầm thìa múc miếng táo nhỏ lên ăn, híp mắt cười, không biết đang vui vẻ bao nhiêu.
Khương Từ thay giày cao gót đi vào, đồng thời cởi áo khoác trên người xuống, quay đầu nói với người
đàn ông bên cạnh: “Không phải anh nói cho con trai em ăn rồi mới ra ngoài sao?”
Bây giờ người đang híp mắt cười giống như đứa ngốc, miệng còn nhai táo là ai?
Phó Thời Lễ cũng nhìn con trai, bình tĩnh trả lời: “Khả năng lại đói bụng.” Khương Từ thường sẽ
không để con ăn khuya, sợ cậu không tiêu hóa tốt, đặt áo khoác sang một bên, bước đến gần cậu nhóc,
ôn nhu nói: “Con còn chưa ngủ à?”
Tự Bảo nghe được tiếng mẹ lặp tức quay đầu nhìn qua.
Cậu giờ không lo ăn táo nữa, vui sướng được mẹ ôm vào trong ngực, tay nhỏ như củ sen trắng hồng ôm
chặt cô nói: “Mami ôm Tự Bảo.”
Khương Từ đối mặt với con trai khóe môi luôn ôn nhu nở nụ cười, ôm thân thể nhỏ nhắn của cậu nhóc
ngồi lên đùi mình, dùng khăn giấy cẩn thận lau nước miếng trên miệng cho cậu.
Tự Bảo cũng nhìn thấy Phó Thời Lễ, kêu lên: “Baba.”
Ngón tay thon dài của Phó Thời Lễ nhẹ nhàng véo má trắng nõn của cậu, cúi đầu, hôn lên trán cậu
nhóc.
Khi Khương Từ ném khăn giấy vào thùng rác, cô ngước mắt lên nhìn thấy cuốn vở nhỏ trên bàn trà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-that-mem/1301288/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.