Edit: Tròn
Beta: Cải Trắng
Nửa tiếng sau, Tưởng Hạc Dã bị ép xuất hiện ở khách sạn. Giữa trưa, mặt trời nắng gắt đến chói mắt. Anh nghiêng đầu bước xuống xe, cố gắng thích nghi với ánh sáng mạnh đột ngột này.
Hai người người trước người sau đi vào sảnh, nhân viện phục vụ nhiệt tình chào đón dẫn cả hai lên phòng riêng trên lầu. Tưởng Hạc Dã sờ bao thuốc lá trong túi, lúc đi ngang qua phòng vệ sinh, anh dừng chân. Tưởng Tri Trầm xoay người thấy Tưởng Hạc Dã đứng dựa vào khung cửa, ngón tay kẹp một điếu thuốc.
“Bỗng dưng lên cơn nghiện thuốc lá, một lát nữa em vào.” Anh buông tay, kéo cà vạt trên cổ, yết hầu ở cổ trượt lên xuống.
Tưởng Tri Trầm hết cách, giơ tay nhìn đồng hồ, thở dài nói: “Được rồi, vậy em nhanh lên một chút.”
Tưởng Hạc Dã gật đầu, không lên tiếng nữa.
Sau khi anh trai anh đi xa, Tưởng Hạc Dã mới cầm bật lửa. Ngọn lửa yên lặng cháy, bùng lên khi chạm vào đầu thuốc. Ánh mắt anh trở nên vô hồn, miệng nhả khói không theo quy luật, cứ tùy ý buông xuôi. Anh đang dùng một điếu thuốc để nâng cao sự chấp nhận của mình với mọi thứ.
Anh nhấc chân đi đến chỗ thùng rác, đương lúc tàn thuốc rơi xuống, chợt có một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.
Bồn rửa tay của nhà vệ sinh là nam nữ dùng chung. Dung Thập vừa rửa tay xong, nước đọng trên tay chưa kịp lau khô đã nhận được điện thoại từ cậu.
Cô sợ xảy ra chuyện nên ấn nhận luôn.
“Dung Thập hả? Sao sáng nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-quyen-ru/459944/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.