Vinh không thể nhìn thêm được nữa, nhất quyết đứng dậy xốc ngược Hạnh lên vai: “Em cho nó về ngủ, chị dọn giúp em với nhé.”
Cậu nhìn sang Lập Đông: “Em về đã nhé anh.”
Lập Đông hất hất tay đồng ý, bắt đầu dọn dẹp bãi chiến trường. Đến khi anh dọn xong quay xuống, vẫn thấy Bắc Yên ngồi một chỗ, lại gần mới biết cô đang cười một mình.
Anh ngồi xổm xuống trước mặt cô, nhẹ giọng hỏi: “Có gì làm em buồn cười à?”
Bắc Yên gật đầu: “Thằng Vinh bị cái Hạnh túm tóc giật đầu, đến khổ.”
Một tay đưa lên, nhẹ vuốt má cô, Lập Đông khẽ hỏi: “Có tự đi được không?”
“Đi được chứ.” Bắc Yên cười đứng dậy, dù sao cũng đã rèn luyện qua bao năm đi làm, cô cũng coi như là biết uống rượu.
Bắc Yên vào bếp đun nước pha trà, Lập Đông theo sau, lướt mắt qua vali ở góc nhà, bước chân còn chần chừ. Bắc Yên cầm một chiếc ly giơ lên hỏi: “Uống không?”
Xem ra anh rời khỏi cô rất vui, Lập Đông lại gần. Cô đang ngậm thứ gì đó trong miệng, còn đảo đi đảo lại hai bên má.
“Ăn gì thế?” Anh hỏi.
“Kẹo chanh.”cô đưa đầu lưỡi ra, bên trên có một viên kẹo tròn màu vàng.
Đoạn lại giơ ra một hộp tròn lắc lắc: “Ăn không?”
Bắc Yên uống rượu, mặt không đỏ, nhưng hai má sẽ hồng lên, da lại sẽ trắng hơn bình thường. Lập Đông nhìn cô lúc này, chợt nghĩ sau tối nay có muốn được cô nổi giận cũng khó.
Anh bước thêm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-nhat/3476234/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.