“Cô cho rằng làm như vậy thì sau này cô ta sẽ quan tâm đến cô hơn à?”
Mạnh San San biết rõ âm thanh chua chát này là của ai.
Cô nàng rời ánh mắt khỏi chiếc xe ngày càng đi xa kia. Quay người nhìn vẻ mặt đầy kiêu ngạo và khinh thường của Hà Phỉ, từ gương mặt đó cũng đủ nhìn ra những bản tính xấu xa nhất của con người – đố kỵ, oán hận.
Cô cảm thấy mình và ả không còn gì để nói nữa, vì vậy lướt qua ả ta mà không nói một lời, định đi tìm Ngô Nhược Mẫn.
Hành động này của Mạnh San San đã chọc giận Hà Phỉ, Lục Hi Hoà ngó lơ ả thì không tính nhưng Mạnh San San dựa vào cái gì mà dám không để ả vào mắt?
“Tôi đã cho cô đi chưa?” Ả ta đưa tay, nắm chặt cổ tay của Mạnh San San.
Mạnh San San bị giữ lại nhưng chỉ nhìn ả với sắc mặt bình thản, vô cảm.
“Cô là cái thá gì mà dám cư xử như thế với tôi?”
“Vậy cô muốn tôi phải làm thế nào? Chẳng lẽ vẫn như một con ngốc bị cô lợi dụng, bị cô bán đi mà còn phải thay cô đi kiếm tiền?”
Trước giờ Hà Phỉ không bao giờ nghĩ Mạnh San San lại mạnh miệng thế này, lúc trước thì luôn khép nép, dạ dạ vâng vâng với ả ta, bảo đi Đông nhất định sẽ không dám đi Tây.
“Cô đừng quên, tôi mới là chị họ của cô, còn Lục Hi Hoà chỉ là người ngoài thôi. Cô vì một người ngoài mà đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-khong-vui/3490104/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.