Sau khi Giang Tư Niên dẫn Bão Bão đi rồi, Lục Hi Hoà thấy như thiếu một cái gì đó. Bão Bão không ở đây nữa, thật sự có chút không quen.
"Tự dưng em nhớ Bão Bão quá, làm sao bây giờ?" Trong giọng nói của cô có chút mất mát.
Kỷ Diễn nhìn cô hai giây, sau đó không báo trước mà ôm cô vào lòng. Lục Hi Hoà có chút bối rối, anh đột nhiên ôm cô làm gì? Vừa muốn hỏi anh lại nghe thấy anh nói: "Muốn ôm ôm không phải rất dễ sao?"
Cái gì? Cô muốn nói là Golden được không, nào có muốn ôm ôm? Vì thế cô duỗi tay đấm nhẹ vào người anh: "Anh không biết xấu hổ à?"
Kỷ Diễn cười tự chạm vào má mình: "Đây không phải sao?"
Lục Hi Hoà không nhịn được nở nụ cười, cảm giác mất mát vừa rồi không còn nữa, cô đưa tay véo má anh rồi tuỳ ý xoa nắn.
"Vậy để em xem xem da mặt này dày tới mức nào đây?"
Kỷ Diễn để cô tuỳ ý xoa. Trước khi gặp được cô, anh đời này đều không nghĩ tới sẽ có ngày mình để cho một cô gái làm như vậy, nghĩ tới chính là một việc không có khả năng xảy ra. Nhưng không ngờ gặp được cô rồi, anh phát hiện mình không ngừng tự vả mặt.
Lục Hi Hoà thấy khuôn mặt tuấn tú của anh bị cô véo đến đỏ ửng rồi mới buông tha, cuối cùng lại xoa nhẹ nhàng một chút.
"Có đau không?"
Nhìn dáng vẻ vô tội của cô, không biết còn tưởng cô vô tội đấy, ai ngờ được cô mới là đầu sỏ gây tội!
"Ừm, đau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-khong-vui/1806439/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.