Buổi tối lúc ăn cơm Thẩm Quyến đột nhiên nhắc tới Kỷ Diễn.
"Chị, vừa rồi chắc là anh Kỷ đưa chị về ạ."
Lục Hi Hoà ngạc nhiên hỏi: "Sao em biết?"
"Vừa rồi em nhìn qua cửa sổ thấy bọn chị cùng nhau về."
"À, ra vậy."
Thẩm Quyến cau mày nghĩ nghĩ, vẫn không nhịn được mà hỏi cô: "Chị, chị cùng anh Kỷ, hai người hiện giờ là quan hệ gì vậy?"
Lục Hi Hoà không biết sao cậu lại đột nhiên có hứng thú hỏi chuyện của mình như vậy, nhưng vẫn nói đúng sự thật: "Là loại quan hệ mà lần sau có gặp thì em nên gọi là anh rể."
Thẩm Quyến trầm mặc hai giây.
"Chị thật sự thích anh ấy sao?"
"Đương nhiên rồi, không thích thì ở bên anh ấy làm gì?"
Theo sự hiểu biết của cậu đối với Lục Hi Hoà, nếu cô nói vậy thì cô thực sự thích Kỷ Diễn, nghĩ tới đây cậu liền yên tâm không ít. Tuy bọn họ không phải chị em ruột nhưng cậu so với bất cứ ai đều hi vọng cô có thể hạnh phúc.
"Ừm, vậy là được rồi, chị, chị yên tâm đi, em luôn đứng về phía chị."
Lúc Thẩm Quyến nói ra lời này, nói không cảm động là giả. Thẩm Quyến ngày thường rất kiệm lời, lại kiềm chế, thành thục hơn bạn đồng trang lứa rất nhiều. Cậu tuy nhỏ hơn cô bốn tuổi nhưng đôi khi cô cảm thấy cho tới giờ cậu luôn có vai trò như một người anh trai vậy. Rõ ràng là một cậu thiếu niên còn chưa lớn hết, mà lại vì cô suy nghĩ nhiều như thế.
"Em thử không đứng về phía chị xem?
Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-khong-vui/1806438/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.