Triển Nha cười gượng gạo
"Như vậy có vẻ không ổn, dù gì anh cũng là người mà mấy cánh phóng viên săn tin, anh như vậy là đang cho bọn họ cơ hội à?"
Tần Khống nheo mắt nhìn cô
"Cô sợ tạo tin với tôi?"
Triển Nha gật đầu thành thật, thấy cô như vậy Tần Khống hơi mỉm cười
"Nếu như vậy cô không cần lo."
Đúc lúc "Dinh"cửa thang máy mở ra, Triển Nha bước ra ngoài quay người vẫn thấy Tần Khống trong thang máy, anh ta nở nụ cười yêu nghiệt
"Cô ở đây đợi tôi."
Không cho cô cơ hội từ chối, cửa thang máy khép lại, anh ta biến mất trong tích tắc, Triển Nha có chút ảo não, Tần Khống này.. có phải rất thiếu thốn tình cảm hay không, cô không muốn vì anh ta mà cuộc sống tầm thường của mình sẽ kết thúc đâu!
Không thể bỏ đi trước cô phải đứng dưới sảnh đợi anh ta hơn mười lăm phút, rảnh rỗi bứt lá trong chậu hoa.
Trên chuyến xe buýt nào đó
Người đàn ông bịt kín người không chừa một kẻ hở, tất cả ánh mắt của người trên xe buýt không hẹn mà gặp đổ về nhìn anh ta, Triển Nha âm thầm lắc đầu, đối với người nổi tiếng như Tần Khống muốn có một cuộc sống tầm thường như cô mới là khó khăn
Dẫn anh ta tới một quán ăn rất đỗi giản dị, giá cả bình dân, nơi đây là chỗ đám sinh viên xa nhà như cô hay tới nhất, vừa ngon mà giá cả cũng tốt, còn rất sạch sẽ. Cô kéo Tần Khống vào trong góc quán, tuy anh ta đã ăn mặc kín đáo lắm rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-dang-yeu-diep-vo-y-tu/660650/chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.