Sáng hôm sau là ngày mà cô phải tới trường, thế mà cô lại ngủ quên mất, lúc tỉnh dậy đã hơn bảy giờ, Triển Nha không quản đầu xù tóc rối vội chạy xuống tầng, vội vội vàng vàng, khiến mình suýt ngã
"A..." tiếng là nhỏ phát ra từ cổ họng ai đó, nhẹ nhàng mềm mại biết mấy, nhìn về nơi phát ra tiếng nói, hướng về phòng khách....
Ách!
Cô nhất thời không thể á khẩu
Cạn ngôn rồi a!
Ánh nắng nương theo khung cửa sổ nhà nhạn như mạ vàng trên người nam nhân trước mặt, Đặng Tâm Minh phong khinh vân đạm dựa mình vào ghế sofa, cặp chân thon dài vắt chéo nhau, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng, phải nói là đẹp không góc chết lười khác nhìn cô, chiếc áo sơ mi trắng tao nhã hơi mở hai cúc trên để lộ xương quai xanh quyền rũ, bàn tay đang cầm tách trà
Mẹ ơi! Mới sáng sớm đã định lấy sắc đẹp ra hù chết cô à?
Đã mà bên cạnh anh còn xuất hiện thêm một cô gái, là một mỹ nhân với sự xinh đẹp khó mà hình dung nên lời, dịu dàng mà sắc sảo, mái tóc dài vắt ngang vai, làn da trắng nõn mềm mại, đôi môi đỏ mọng, chóp mũi cao xinh xắn, quả thực là một mỹ nhân a!
Trang phục trên người cô gái này xem ra cũng không hề rẻ, đúng là phải lên tới hơn mười vạn!
Nhưng mà một mỹ nhân như thế lại nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ chán ghét ấy là vì sao?
Nhìn thấy cô lôi thôi lếch nhếch, Trầm Mộng Nhi đã thầm xem thường cô một trăm lần, sự ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-rat-dang-yeu-diep-vo-y-tu/660636/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.