Buổi sáng Mộ Phi đem hoa tới trước cổng nhà Thạch Ân đợi sẵn, ngay cả cô nàng cũng không nghĩ là anh sẽ đến sớm như thế.
Nếu cẩn thận tính toán thì họ chỉ mới xa nhau có 8 tiếng đồng hồ thôi.
Cô hay dậy muộn, hôm nay vì anh mà phá lệ dậy sớm. Mộ Phi nói muốn dẫn cô đi ăn sáng, thôi thì người ta cũng đã đến tận cửa rồi.
Thay xong váy áo, cả hai ra khỏi nhà.
"Cả đêm anh không ngủ à?" Thạch Ân kiếm chuyện để nói, vì nếu như cả hai im lặng cô sợ mình sẽ ngủ quên mất.
"Anh phải suy nghĩ nhiều, làm sao để cho người đẹp động lòng với anh đây."
"Xì!"
Thạch Ân thật sự bó tay với Mộ Phi. Cô là đứa không xem trọng tình yêu, thậm chí cô không tin trên thế giới này có tồn tại thứ là tình yêu.
Cha mẹ cô lấy nhau cũng là vì lợi ích thương mại của hai bên gia đình. Cô và em trai cô sau này cũng sẽ định sẵn là như vậy, bởi thế cho nên Thạch Ân mới có thói lêu lỏng chơi bời trong các quán bar.
Cơ bản, cô không được lựa chọn tình yêu, vậy cô nuông chiều cảm xúc của mình trước khi kết hôn thì có gì là sai?
Hôn nhân đối với Thạch Ân giống như là cầm tù, tranh thủ trước khi ở tù sống sa ngã một chút đó mà.
Cô gặp và quen biết Mộ Phi cũng tình cờ thôi, Bạc Hy nhờ cô giúp cô ấy dàn xếp. Qua vài lần gặp mặt, cả hai tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-noi-yeu-ma-chi-muon-ly-hon/2854644/chuong-33.html