Bạc Hy giận hắn vô tâm, giận hắn tẻ nhạt. Cao Minh Khải xưa nay chỉ lo chém chém, giết giết, hắn nào có biết tình yêu là gì. 
Khi hắn gặp cô hắn mới có được cảm giác nhớ mong một người, có cảm giác vui vì một người, buồn vì một người. Hắn không giỏi nói lời hoa mỹ, nhưng có thể ví von cô giống như là một vị thần tình yêu, đến để đánh thức nửa trái tim đã nguội lạnh của hắn. 
"Vợ, thật xin lỗi anh không biết chuyện đó. Sau này anh sẽ học, anh hứa anh sẽ thay đổi." Một Cao Minh Khải hứa đông hứa tây là lần đầu tiên cô nhìn thấy. 
Bất quá cô không giận hắn nữa, nhưng vẫn cố tình trêu hắn:"Anh định học cái gì?" 
"Anh học cách để làm người chồng tốt làm một người cha tốt, có được không em?" 
"Nói nhảm!" 
Cô đi vào một cửa hàng bán quần áo trẻ em, Cao Minh Khải đi theo sau. Hắn biết cô nói vậy thôi chứ cô dần đã chấp nhận hắn rồi. 
Bạc Hy phân vân không biết nên chọn màu hồng hay màu xanh, lúc đó Cao Minh Khải vơ hết cả hai màu, hắn nói:"Cứ mua hết, ví dụ như trong bụng là bé gái thì màu xanh để cho đứa sau. Em là phụ nữ có thai, không nên suy nghĩ nhiều đâu vợ." 
"Ai nói sẽ sinh thêm một đứa nửa?" Cô vặn vẹo. 
"Được rồi anh biết em mang thai vất vả lắm. Tối về anh đấm bóp cho nha?" 
"Chị à, chồng của chị tâm lý quá! Chị thật có phúc đó nha." Nữ nhân viên bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-noi-yeu-ma-chi-muon-ly-hon/2854643/chuong-34.html