Và thế là, với sự dịu dàng đằm thắm của Lâm Âm, thì Vũ Dương đành "vui vẻ" chấp nhận đi chợ cùng cô. Chưa dừng lại ở đó, Vũ Dương cứ nghĩ chắc chắn sẽ nhiều có cô em trong chợ nhòm ngó anh... Nhưng mà... Anh đã sai, không có ai để ý đến anh cả. Còn Lâm Âm, lại một phen làm cho Vũ Dương ngạc nhiên về khả năng mặc cả của mình. Cô có thể mua đồ... Nửa giá! Là nửa giá đó! Còn có quà tặng kèm... Khả năng này thật sự khiến người ta nể phục
Khi trên đường về, Vũ Dương vẫn còn ngơ ngác khi lúc nảy. Có một cô bán hàng hỏi nhỏ với Lâm Âm rằng
\- Chồng em sao? Thật là hạnh phúc nha. Được chồng hộ tống đi chợ, hiếm khi có ai đưa vợ đi chợ lắm đó. Nè chàng trai trẻ, cậu cũng tốt số lắm mới cưới được người vợ hiền còn xinh đẹp nữa
Lâm Âm chỉ cười cười không nói gì, cô cũng không giải thích nhiều. Điều này làm tia hi vọng trong lòng Vũ Dương càng ngày càng cao, anh đang hi vọng... Có thể như lời cô bán hàng đó nói.
\- Anh nghĩ gì đấy?
\- Không... Không có gì.
Lâm Âm nhún vai, tên đàn ông này cũng thật khó hiểu quá đi!
\[..............................\]
Còn ở Phong Thành, cả ngày nay cô cũng chưa có cảnh quay. Chủ yếu là đến phim trường để làm quen với các diễn viên khác. Trong đó Nhiếp Vưu Chính luôn để ý nhất cử nhất động của Nhược Uyển, từ nét cô uống nước, đến nét cô cầm kịch bản để đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-lam-loan-vi-toi-cho-phep/3275623/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.